ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 331

Văn Hiến hỏi:

- Trần huynh, việc trao đổi với thương khách nước ngoài có thuận tiện

không? Sự bất đồng ngôn ngữ làm sao giải quyết?

Đại Kỳ đáp:

- Giản Phố vốn được xây dựng bởi một nhóm người đã từng đồng cam

cộng khổ. Thượng Công lại rất khoan hậu trong việc cai trị, vì vậy từ lâu
sinh hoạt ở đây đã trở nên tự giác một cách tự nhiên. Việc trao đổi hàng hóa
với các thương khách ở xa tới, trong hoặc ngoài nước, đều tiến hành trên cơ
sở tin tưởng nhau. Khách hàng cập bến, trao cho hiệu buôn đơn đặt hàng
xong là có thể tha hồ vui chơi giải trí. Chủ buôn cứ theo đơn hàng mà cung
cấp và bốc dỡ hàng hóa lên, xuống tàu cho khách. Đến ngày đi cứ thanh
toán tiền dựa trên hóa đơn vì không bên nào có ý gian lận bên nào cả. Việc
đặt hàng của các cửa hiệu ở đây cũng trên cơ sở tín dụng đó. Cho nên vấn
đề bất đồng ngôn ngữ tuy lúc đầu cũng có, nhưng giải quyết được. Lâu dần
rồi mọi người cũng học hỏi được tiếng nói của nhau nên việc trao đổi càng
thuận tiện hơn.

Văn Hiến vừa nghe vừa gật gù thán phục:

- Đó là hình thức của một xã hội mà chỉ có trong truyền thuyết như

thời Nghiêu, Thuấn xa xưa.

Nét mặt Đại Kỳ bỗng trở nên nghiêm trọng:

- Bây giờ thì tình hình ở đây có khác hơn xưa rồi.

Văn Hiến ngạc nhiên hỏi:

- Sao vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.