ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 345

là hai đường phố chính của thương cảng Giản Phố. Đến khu phố trên bờ Sa
Hà, Hữu Dụng đưa tay chỉ một dãy dài các thương hiệu trên đường nói:

- Từ đây thuộc khu vực buôn bán độc quyền của hãng Diệp Sanh Ký.

Hãng này chỉ mới thành hình ở Giản Phố chừng mươi năm nay nhưng quy
mô của họ rộng lớn vô cùng. Cậu nhìn xem, suốt một dải dài bến cảng, tàu
buôn lớp lớp hàng trăm chiếc vừa là thuyền của họ vừa là thuyền thương
khách. Hiện giờ có thể nói một phần tư tổng sản lượng mua bán ở Giản Phố
là từ thương hiệu của họ.

- Làm cách nào mà họ có thể lớn mạnh nhanh đến mức độ đó hả chú?

- Họ nhiều tiền lắm. Nhiều thương hiệu quen của chúng tôi ngày xưa

đã phải bán lại cơ sở cho họ. Họ ép chết dần các cơ sở nhỏ rồi bỏ tiền ra
mua lại. Về khách đến mua, giá bán ra của họ bao giờ cũng thấp hơn so với
bất cứ thương hiệu nào khác ở đây. Cứ như thế chỉ sau vài năm, nguyên
một dải bến cảng Sa Hà đã lọt vào tay họ, từ thương hiệu đến khách hàng.
Kìa, công tử thấy khu dinh thự đồ sộ kia không? Đại bản doanh của họ đấy.

Văn Hiến quan sát thật kỹ cách bố trí chung quanh ngôi nhà.

- Lớn thật! Tường cao, cổng gác. Chẳng khác gì phủ đệ của vương

công. Ba chữ “KIM CƯƠNG MÔN” họ viết rõ to, chứng tỏ họ rất tự hào
về nó. Mà chắc là cũng có ý vừa coi thường vừa thị uy với thiên hạ. Sao
chú không buôn bán với họ?

- Trần gia là chỗ khách hàng quen thuộc của Cao gia từ ba bốn mươi

năm nay. Dù bên Diệp Sanh Ký họ chào mời giá cả cao hơn nhưng chúng
tôi không vì lợi mà bỏ bạn hàng cũ.

Gần cuối đường phố Sa Hà là chiếc cầu ván bắc qua sông để thông

thương với khu vực Trấn Biên. Cầu rộng chừng một trượng (4m), xây dựng
chắc chắn với rất nhiều chân gỗ lớn, hai bên có thành. Miền Nam là nơi
sông nước chằng chịt nên ít người sử dụng ngựa làm phương tiện đi lại như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.