ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 386

Văn Hiến xúc động bùi ngùi:

- Lão nhân gia đã nói thế ư? Đệ tử thật hổ thẹn vì vẫn chưa làm được

gì để báo đáp ơn người.

- Thí chủ không cần lo vội. Mọi sự vật đều phải có duyên mới thành.

Thí chủ còn trẻ, tao ngộ về sau đâu đã biết được hết. Đợi đây nhé, bần tăng
vào trong nói cho ông ta biết.

Văn Hiến đứng lên vái:

- Tạ ơn thầy!

Một lúc sau, một người đàn ông tuổi ngoài sáu mươi, dáng tiên phong

đạo cốt với chòm râu bạc trước ngực, từ sau hậu đường bước vào phòng.
Văn Hiến vừa trông thấy ông đã vội kêu lớn:

- Sư phụ!

Rồi chạy lại quì xuống ôm chân vị nho hiệp nói trong thổn thức:

- Thầy có được an khang không? Thầy bỏ đi tám năm nay làm con

thương nhớ vô cùng. Con tìm khắp nơi mà không gặp. Nhờ ơn trời phật cho
con gặp lại thầy ở đây.

Nho hiệp cúi xuống đỡ Văn Hiến đứng lên, nhìn kỹ chàng một lúc,

miệng nở nụ cười hiền hòa:

- Tám năm, con đã trưởng thành rồi. Thầy vui lắm. Hai vị bằng hữu

này...

Văn Hiến bèn giới thiệu hai người với thầy mình. Hồng Liệt và Bạch

Mai đồng cúi đầu chào:

- Chúng cháu xin ra mắt và vấn an bá bá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.