ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 245

tốt đẹp và hạnh phúc.”

Nửa tháng sau đoàn thuyền ra tới dinh Quảng Nam bình an vô sự.

Đoàn Phong làm thủ tục chuyển giao phạm nhân, sau đó cả bọn trở về cửa
Hàn với bọn trẻ. Hơn một năm đi vắng, thấy Hồng Liệt và Văn Hiến trở về,
bọn trẻ vui mừng rơi nước mắt. Chúng nhảy nhót reo hò, chúng xúm lại ôm
hôn, chúng hỏi han đủ điều... Hồng Liệt cũng xoa đầu, ôm hôn lại chúng.
Xong, chàng bế bé Út lên, hôn má nó mấy cái liền rồi hỏi:

- Út ở nhà một năm nay học được bao nhiêu chữ rồi? Chị hai có dạy

Út học đều không?

Út Nhi vừa khóc vừa nói:

- Có. Chị hai bắt bọn em học nhiều hơn lúc anh cả còn ở nhà nữa đó.

Mà sao anh cả và anh hai đi lâu quá vậy? Bọn em ở nhà nhớ hai anh quá
chừng chừng.

Hiền Nhi chạy lại nắm tay Văn Hiến, nước mắt vẫn còn lưng tròng, rồi

nàng đi chung quanh chàng nhìn thật kỹ từ trên xuống dưới, từ trước ra sau.
Văn Hiến mỉm cười hỏi:

- Em làm gì mà xem xét anh kỹ dữ vậy Hiền Nhi?

Hiền Nhi lau nước mắt, nở nụ cười bẽn lẽn đáp:

- Coi thử anh hai có bị thương ở đâu không. Em cũng vừa kiểm tra anh

cả xong. Cả hai anh đều lành lặn hết phải không?

- Tất nhiên rồi. Có lẽ nhờ em ở ngoài này vẫn cười luôn phải không?

Hiền Nhi mắc cỡ nói:

- Anh hai chọc quê em hoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.