ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 116

Đương lúc những tên cướp cuối cùng sắp bị triệt hạ thì bỗng có tiếng hét
lớn:
- Dừng tay! Các ngươi là ai?
Trần Lâm và Tiểu Phi dừng tay quay người lại. Thì ra là ba tên tướng cướp
cùng mấy thủ hạ. Trần Lâm nhận ra tên cướp to lớn với bộ râu quai nón dẫn
đầu chính là Ngưu Ma Vương Lỗ Đại. Lúc đó, Bàng Châu cũng vừa chạy
đến nơi, máu nhuộm đỏ khắp thân chàng. Trần Lâm vội hỏi:
- Anh có sao không?
Bàng Châu đáp:
- Không sao, chỉ là mấy vết chém ngoài da. Gian nhà thứ hai gọn gàng cả
rồi.
Lỗ Đại gầm lên:
- Các ngươi là ai lại dám to gan vào tận sào huyệt của ta làm loạn?
Trần Lâm nhìn Lỗ Đại hỏi:
- Ngưu Ma Vương, người còn nhớ ta không?
Ngưu Ma Vương nhìn chàng trai trẻ ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi là thứ oắt con gì mà ta phải nhớ?
- Ngươi cứ nhìn ta cho kỹ đi.
Dù ánh trăng rọi sáng tỏ cả vùng hoang đảo nhưng Lỗ Đại vẫn quay sang
bảo mấy tên thủ hạ:
- Mang đuốc lại đây!
Bốn tên thủ hạ vội chạy vào nhà thắp mấy cây đuốc mang lại. Lỗ Đại trừng
cặp mắt chăm chăm nhìn chàng thanh niên. Một lúc sau hắn hỏi, giọng giễu
cợt:
- Ngươi có phải là thằng nhóc Trần Lâm bỏ trốn lúc trước không?
Trần Lâm cười đáp:
- Trí nhớ của ngươi tốt đấy.
Ma Vương gằn giọng:
- Ngươi to gan lắm, dám vào tận nơi đây tàn sát đệ tử của ta. Hôm nay
ngươi không được may mắn như lần trước nữa đâu. Ta sẽ moi tim ngươi ra.
Trần Lâm nghe hắn nhắc đến chuyện moi tim thì hình ảnh cái chết khủng
khiếp của Lưu Phương lại hiện ra trong đầu. Giọng chàng lạnh băng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.