ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 117

- Ngươi là tên ác thú đội lốt người. Hôm nay ta sẽ phanh thây ngươi ra để
trả mối thù cũ mà ta đã hứa với anh Lưu Phương.
- Thù cũ là thù gì? Lưu Phương là ai?
- Ngươi giết người quá nhiều nên làm sao nhớ hết được. Lưu Phương chính
là đứa nhỏ mà ngươi móc tim ra ăn trước mặt ta để ép ta phải nhận ngươi
làm sư phụ năm đó. Ngươi nhớ chưa?
Ngưu Ma Vương mặt thoáng biến sắc nhưng hắn vẫn cười nói:
- Ngươi nghĩ ngươi có thể trả được mối thù đó cho bạn ngươi à? Khá lắm,
ta vẫn rất thích cá tính cứng cỏi của ngươi. Mấy năm nay trốn đi chắc là đã
học được ít nhiều công phu nên mới dám đến đây phải không?
- Cũng không nhiều lắm, đủ để giết ngươi trả thù cho bạn, trừ hại cho dân
mà thôi.
- Ha ha... Lớn gan thật! Bằng vào tài cán của ngươi mà dám ăn nói ngông
cuồng đến thế ư?
- Nghĩ tình ngươi coi trọng ta năm xưa, ta cho ngươi được chết êm thắm
hơn. Ngươi chuẩn bị đi.
Ngưu Ma Vương nhìn phong thái ung dung và lời nói đầy tự tin của tên
nhóc ngày xưa, trong lòng bỗng dậy lên bao nghi vấn: “Tên tiểu tử này làm
sao vào đến đây được nhỉ? Coi bộ tịch của hắn rất tự tin. Hà hà... ngươi có
tài thánh đi nữa thì trong vài năm học nghệ lại có thể thắng nổi cây đao trên
tay Ngưu Ma Vương này được ư?” Hắn khoát tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ
lui lại rồi cất tiếng hỏi:
- Cả ba tên các ngươi cùng vào hay một mình ngươi?
Trần Lâm mỉm cười đáp:
- Một mình ta và chỉ một chiêu kiếm thôi cũng đủ giết ngươi rồi.
Ngưu Ma Vương bỗng ngửa mặt lên cười ha hả:
- Đúng là tuổi trẻ ngông cuồng. Ta ngang dọc cả đời chưa hề nghe ai dám
nói một kiếm mà có thể giết được ta. Ha ha... Ta thích cá tính của ngươi
lắm. Ngày xưa cũng vậy mà bây giờ cũng vậy. Ha ha...
Trần Lâm nạt lớn:
- Ngươi cười đủ chưa? Vì sự coi trọng đó, ta muốn ngươi chết được nhắm
mắt. Chuẩn bị đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.