ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 128

Lê Trung đáp:
- Tôi chưa nói chuyện nhưng vẫn biết Trần Lâm trong ý chỉ muốn theo
đoàn thuyền một thời gian nữa để đền ơn tôi và anh em thủy thủ đoàn đã
cưu mang nó lúc xưa. Chí của nó rất lớn, chỉ muốn vùng vẫy giang hồ,
không thích bó chân một nơi.
Cao Đường thở dài:
- Sau lần bại trận, bị bỉ mặt, Vân Long đã bỏ đi biệt dạng. Sắp tới tôi và
quan khám lý lại có nhiều việc làm ăn lớn, nếu được một người tài trí như
Trần Lâm bên cạnh thì công việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.
- Hoàng Công Đức là tên tham lam. Dượng làm ăn chung với hắn phải coi
chừng.
- Tôi biết. Nhưng thời nay quan chức nào mà chả tham lam? Chúng có
tham lam thì mình mới dễ bề thao túng. Cậu coi, biến Quy Nhơn thành
thương cảng chính cho phủ nhà là một việc làm rất khó, nhưng nếu thành
công thì nó sẽ mang lại cho ta một nguồn lợi nhuận khổng lồ, đời này sang
đời khác. Để thực hiện được điều này, không dựa vào Hoàng Công Đức
làm sao được?
- Tôi biết. Nói ra là chỉ để nhắc chừng dượng vậy thôi.
Cao Đường mỉm cười tự tin:
- Hắn không qua được tôi đâu. Huống gì vợ hắn mới mất, hắn có ý muốn
làm con rể nhà họ Cao ta đó.
Lê Trung giật nảy người hỏi:
- Hắn muốn làm rể của dượng à? Hắn nhắm vào ai vậy?
- Đại Hồng. Nhưng chỉ từ một vài hành động và ý tứ của hắn mà tôi phỏng
đoán vậy thôi.
Lê Trung thở dài nói:
- Tính tình Đại Hồng, dượng cũng biết rồi. Không khéo là hỏng cả đại sự.
Dượng nên cẩn thận.
- Tôi biết. Nhờ cậu hỏi ý Trần Lâm giúp tôi. Tôi muốn giữ nó ở lại gia
trang. Số vàng năm trăm lượng của tuần phủ thưởng cho ba chàng hiệp sĩ
nhờ cậu mang về trao cho họ.
- Vâng, tôi sẽ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.