ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 129

Lê Trung mang số vàng về thuyền trao cho Trần Lâm và Bàng Châu. Vị
Nhất hiệp nhất định không chịu nhận, sau bị ép quá anh ta mới phải lấy
trăm lạng, số còn lại Trần Lâm đem tặng hết cho anh em thủy thủ trên
thuyền. Bọn thủy thủ mừng rỡ ôm Trần Lâm cảm tạ tíu tít, họ góp nhau để
dành lại cho chàng hai trăm lạng, nói là chờ ngày Trần Lâm cưới vợ sẽ
dùng tới.
Đêm đó, Lê Trung gọi Trần Lâm ra sau vườn nhà của mình uống rượu. Ông
hỏi:
- Cao Đường muốn nhờ cháu ở lại hộ trang, cháu nghĩ sao?
Trần Lâm đáp:
- Cháu muốn đi theo giúp chú và anh em một thời gian nữa. Đời trai chí tại
bốn phương, cháu không muốn bó chân ngồi lại chỗ này làm kẻ giữ cửa
cho người ta. Chú nói với Cao trang chủ là cháu xin lỗi.
Lê Trung nói:
- Thật ra cháu ở lại đây cũng có cái lợi. Nhân thời gian rảnh rỗi cháu có thể
nghiên cứu thêm về thiên văn, dịch lý, binh thư. Tiểu Hồng tàng trữ cả một
kho kinh sách quí báu. Sáu năm qua cháu lo về võ luyện, bỏ thêm vài năm
nữa để văn ôn. Như vậy khi thời cơ đến cháu mới có đủ tài trí mà đoạt lấy
cơ trời trong tay thiên hạ.
Trần Lâm trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
- Chú nghĩ sao về thái độ của Đại Hồng trong sự việc vừa qua?
Lê Trung mỉm cười đáp:
- Con bé đó một khi đã muốn làm việc gì thì bất chấp mọi sự để làm cho
bằng được. Nó có cảm tình với cháu. Nó thật sự lo lắng cho an nguy của
cháu, nhất định bắt chú phải đi nhờ Kim Phụng rồi bất chấp hiểm nguy đòi
đi theo ra đảo cho bằng được.
Trần Lâm thở dài nói:
- Đó là cái khó của cháu nếu ở lại đây.
- Cháu không muốn tiếp nhận tình cảm của Đại Hồng à?
- Làm trai mà một mái nhà cũng không có, công danh, sự nghiệp cũng
không. Chú nghĩ cháu có thể chấp nhận được sao? Hơn nữa, cháu còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.