ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 157

chạm sát vào làn da nơi yết hầu của Vũ Tùng. Cả hai đứng lặng một giây
rồi cùng thu kiếm về, sắc mặt Vũ Tùng tái xanh, hắn chán nản nói:
- Trước mặt bạn tôi không nói đến hai chữ tự sát. Hẹn hai năm sau tôi sẽ
tìm đến bạn để xin tái đấu.
Trần Lâm nói:
- Tôi nhớ Kiếm thánh có viết một câu: “Thần đạo và kiếm đạo vốn dĩ chỉ là
một. Vì cả hai đều đưa con người đến chỗ diệt ngã”. Tự sát chỉ là vì tự ái bị
xúc phạm, tức là vì thương cái ngã của mình mà giết chết cái thân chứ
không giết được cái ngã trong bạn. Theo lời Kiếm thánh, khi chưa diệt ngã
thì kiếm của bạn vẫn chưa đạt đến đạo.
Vũ Tùng cúi đầu nói:
- Đa tạ đã chỉ điểm. Tôi sẽ nghiền ngẫm. Hai năm sau trở lại.
Hắn nói xong quay người bỏ xuống. Trần Lâm hỏi nhanh:
- Tôi bỗng thấy thèm rượu Sakê của xứ sở bạn và muốn được uống cùng có
được chăng?
Vũ Tùng quay lại:
- Được chứ! Ngay bây giờ?
Trần Lâm gật đầu. Vũ Tùng nói:
- Mời bạn!
- Cùng với người bạn tôi nữa chứ?
- Tất nhiên!
Trần Lâm đưa mắt ra hiệu cho Quán Nhật rồi ba người họ sánh vai nhau đi
về hướng Vọng Nguyệt Đình. Đối với ba tay cao thủ trẻ này, qua ánh mắt
và chiêu kiếm, đường thương, họ đã nhìn thấy nhau, cảm thông nhau. Họ
thấy được bản lãnh cũng như bản tánh của nhau bởi chỉ có những con
người thật sự đam mê võ đạo mới có được sự đồng cảm ấy. Và đó cũng
chính là ý nghĩa của câu nói: “Tri kỷ của ta cũng chính là đối thủ mạnh nhất
của ta vậy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.