ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 159

nhờ vào ba chiêu kiếm của Trần Lâm nên trong lòng vừa vui vừa ái mộ
người tiểu sư phụ này vô cùng. Biết Trần Lâm sẽ ở lại Thần Quyền Môn
một thời gian, nàng càng mừng rỡ hơn, suốt ngày quấn quít bên chàng
không rời. Chiều đó, khi hai người đang ngồi ngoài vườn nói chuyện huyên
thuyên thì Đại Kỳ cho gọi Trần Lâm vào. Cả hai cùng đến phòng khách,
Đại Kỳ nói với con gái:
- Con về phòng đi, cha có chuyện muốn bàn với Lâm Nhi.
Hồng Liên phụng phịu:
- Bàn chuyện gì mà không dám cho con nghe vậy? Con cũng có thể giúp
cha được mà.
Đại Kỳ nghiêm mặt nói:
- Chuyện này con không được dính vào. Nghe lời cha đi đi.
Hồng Liên nhìn vẻ cương quyết của cha, biết là không thể vòi vĩnh thêm
được nên đành quay đi, miệng làu bàu:
- Người ta lớn rồi chứ bộ, cha cứ coi con là con nít hoài.
Đại Kỳ nhìn theo nàng, nói với Trần Lâm:
- Cháu thấy không, nó cứ như một đứa trẻ con mới lớn vậy. Bác lo hết sức.
Trần Lâm mỉm cười:
- Hồng Liên tâm hồn thơ ngây, tính tình hồn nhiên nhưng lại thông minh
tuyệt đỉnh. Bác phải vui và hãnh diện vì cô ấy mới phải, sao lại lo.
- Bác lo là vì nó được cưng chiều quá nên không biết trời cao đất dày, cứ
tưởng mọi việc trên đời này đều nằm trong lòng bàn tay của mình. Cháu
thấy không, thân thủ như ba tên kiếm khách Nhật hôm nọ mà nó cứ nhất
định đòi cho họ một bài học. Cũng may có cháu giúp, nếu không chẳng biết
sẽ thế nào nữa. Mà thôi, chúng ta nói chuyện chính đi. Bác muốn cho cháu
biết sơ về tình hình của hội đồng hương Minh Hương ở miền Nam này để
xem cháu có ý kiến gì hay không.
Trần Lâm nói:
- Dạ, cháu cũng muốn biết về những người bị ám sát và dự tính đối phó của
hội thế nào.
- Từ hơn một năm trước, bỗng dưng một số người của Thiên Địa Hội cũ lần
lượt bị ám sát hết sức bí mật. Đến người thứ năm thì hội đã họp lại và tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.