ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 18

- Bấy lâu nghe danh anh hùng, hôm nọ định mời anh ở lại uống vài chung
rượu đàm đạo cho thỏa lòng mong ước, không ngờ anh lại bỏ đi ngay. Hôm
nay đã đến xin ở lại cùng nhau uống cho thỏa thích nhé.
Lía cười nói:
- Lần trước vì không thể nên đã thất lễ. Được, lần này tôi xin hầu anh mấy
vò để chuộc lỗi.
Văn Tiếp và mọi người vui vẻ vào trong nhà. Gian khách sảnh rộng lớn và
bày biện đẹp mắt với những bộ đồ gỗ chạm trổ nghệ thuật rất tinh vi. Mọi
người ngồi nơi bộ tràng kỷ lớn, Lía buột miệng khen:
- Những đồ gỗ ở đây chạm trổ thật khéo léo hết sức. Nghệ nhân này hẳn
phải có bàn tay của trời ban cho.
Doãn Thành nói:
- Những thứ này đều được sản xuất tại trại đồ gỗ gia dụng của họ Lê ở Phù
Ly. Đáng tiếc là từ ngày trại đổi chủ thì không còn sản xuất được những
mẫu hàng tinh xảo thế này. Thật đáng buồn và tội nghiệp. Nhưng thôi, đó là
chuyện thiên hạ, mà trong thiên hạ thì chẳng thiếu gì chuyện buồn như vậy.
Nghe nghịch nữ nói nó đả thương Tam nương ở trại, sự tình ra sao? Tôi thật
lo cho cô ta.
Lía nói gọn:
- Cô ta chết rồi.
Cả sáu cha con nhà họ Châu đều “a” lên một tiếng. Muội Nương mắt đỏ
hoe nói:
- Muội xin lỗi, muội thật không cố tình đâu. Trời ơi, muội thật đáng trách.
Lía nói:
- Chu cô nương không cần tự trách. Anh em ở trại cũng biết đây không phải
là lỗi của Chu cô nương. Tam nương tính vốn càn bướng, đi lại giang hồ rồi
cũng sẽ có kết cuộc như vậy mà thôi.
Doãn Thành chắp tay nói:
- Đa tạ sự rộng lượng của anh em Truông Mây. Châu gia chúng tôi không
biết phải nói sao, xin tạc dạ vậy.
Châu Doãn Chữ tiếp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.