ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 211

- Cao Đường thật đúng là con người có tài kinh tế. Ông ta quả đã làm được
một việc vô cùng tốt cho Quy Nhơn. Tôi thật tình khâm phục ông ta.
- Chẳng những ông ta có tài kinh doanh mà còn có nhiều mánh khóe nữa.
Ông ta đã đem cô đại tiểu thư xinh đẹp của mình gả cho Hoàng Công Đức,
vậy nên Hoàng Công Đức coi như đã nằm trong tay của ông ta rồi.
Trần Lâm nghe nói giật thót người hỏi:
- Hoàng Công Đức đã cưới Cao Đại Hồng rồi à?
- Đúng vậy! Đám cưới đã được tổ chức vô cùng long trọng vào đầu tháng
chạp vừa rồi. Với cuộc hôn nhân này, người dân Quy Nhơn đã than tiếc
không ít cho vị đệ nhất mỹ nhân.
Trần Lâm nén tiếng thở dài xót xa cho người bạn gái thiếu thời đã rơi phải
vùng nước đục. Tiểu Phi hỏi:
- Còn gì nữa?
Văn Tuyết mỉm cười, ánh mắt lóe lên tia tinh nghịch:
- Cái đêm Võ vương chuẩn bị xa giá trở về Phú Xuân, đệ đã lẻn vào khu
hành cung của ngài và ăn cắp con ngựa Xích Kỳ rồi dông tuốt lên Tây Sơn
thượng.
Mọi người nghe nói đều buột miệng “ồ” lên kinh ngạc. Tiểu Phi há hốc
mồm nói:
- Ta biết đệ là tay nghịch ngợm nhưng không ngờ đệ lại dám to gan lớn mật
đến độ ấy. Rồi sao nữa?
- Tên Nguyễn Khắc Tuyên lo sợ đến hồn bay phách lạc vì con Xích Kỳ này
là con ngựa của Cao Miên vừa tuyển ra đem tiến cống. Võ vương yêu nó
lắm. Đệ vốn không ưa con người dâm loạn đến đảo lộn cả luân thường của
Võ vương nên quyết ý đùa dai với ông ta một chuyến cho bõ ghét. Cả hai
tên Nguyễn Khắc Tuyên và Hoàng Công Đức tham lam kia nữa.
Đại Kỳ mỉm cười lắc đầu trước sự tinh nghịch quái ác của chàng thanh niên
này. Ông hỏi:
- Rồi Kim Hùng huynh sợ cháu bị quan quân truy nã nên mới bảo cháu
chạy gấp vào đây phải không?
- Dạ đúng vậy. Nhưng vào đêm trước khi bỏ đi vào Nam, cháu còn lẻn đến
phủ đường bắn một mảnh giấy lên cổng phủ nói rằng: “Kẻ trộm ngựa của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.