ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 247

tim đầy mơ mộng của Tiểu Hồng. Một tình yêu đằm thắm theo thời gian đã
nảy nở. Nhiều đêm, Tiểu Hồng ngồi một mình nơi cửa sổ trên lầu cao nhìn
xuống dưới sân xem chàng luyện kiếm, lòng dạt dào một niềm thương mến.
Những lúc như vậy, nàng thường mang đàn ra tấu những khúc nhạc êm
đềm. Những mong tiếng tơ đàn có thể hòa vào cùng hào quang của kiếm
ảnh, cũng như ước ao hai trái tim có thể hòa quyện vào nhau.
Ngày tháng thoi đưa, tình yêu ấy chỉ có thể mãi mãi là mối tình đơn
phương riêng nàng ôm ấp. Qua những hành động từ chối tế nhị của Trần
Lâm, Tiểu Hồng đã cảm nhận được lòng chàng. Chàng quay lưng, nàng
càng tha thiết. Nhưng tha thiết mấy cũng chỉ để mối tình kia chảy xuống
thành thơ như những ngọn nến từng đêm tàn lụi dần:
Nhất sinh nhất kiến nhất oan trinh
Nhất niệm tư quân nhất niệm tình
Tương kiến băng tâm như mộng ảo
Ty thanh kiếm ảnh tự hòa minh
Tương tư đoạn ngọc tồi tâm can
Song ỷ thu dung lạc diệp hoàng
Phong tuyết bất kham cô độc khách
Đơn phòng lạp chúc lệ thùy khan.
Dịch nghĩa:
Một đời, một lần gặp gỡ là oan trái suốt kiếp
Mỗi thời khắc nhớ đến chàng là mỗi lần sóng tình trỗi dậy
Gặp nhau nhưng lòng băng giá, tình như mộng ảo
Chỉ có tơ đàn và ánh kiếm tự hòa nhau minh thệ
Nỗi thương nhớ như làm đứt dáng ngọc và dày vò tim gan
Lá rơi làm vàng dáng thu đang tựa cửa
Gió tuyết không cản được người kiếm khách cô độc
Trong phòng đơn bạch lạp và lệ cùng chảy cạn
.
***
Thấy Lê Trung bước vào, Trần Lâm mời ông ngồi, rót trà ra tách mời rồi
hỏi ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.