ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 249

núi Bà, ngay sát bên nách chúng ta rồi. Chú nghĩ ngày chúng viếng thăm
nơi này đã sắp đến. Sau trận so tài, cháu có thể tự do ra đi mà chú không
phải khó xử với Cao Đường. Cháu chuẩn bị đầy đủ tinh thần cho đêm hội
ngộ đó chưa?
- Dạ rồi. Cháu cũng đang mong chờ giờ phút đó từng ngày đây.
- Không nên mang một tâm lý chờ đợi vì nó làm cho tinh thần mình bị căng
thẳng, còn tâm lý thì rơi vào thế bị động. Căng thẳng và bị động tức là bị
người uy hiếp rồi.
- Cảm ơn chú chỉ điểm. Nói vậy thôi chứ cháu không có cảm giác bị động
và căng thẳng chút nào cả.
Hai người đang nói chuyện thì Tiểu Hồng bước vào. Thấy Lê Trung, nàng
mừng rỡ hỏi:
- Cậu về rồi, đi đường có mệt không cậu? Mọi chuyện ngoài đó tốt cả chứ?
Cháu nghe nói Phú Xuân có chuyện, chỉ sợ cậu gặp rắc rối.
Lê Trung mỉm cười đáp:
- Tốt cả, cô cháu ngoan ạ. Mọi chi tiết cậu ghi cả trong sổ này, cháu giữ lấy
để làm hồ sơ kết toán. Cha cháu đâu?
- Dạ, cha lên phủ lỵ có việc. Cậu về nghỉ ngơi, khi nào cha về cháu sang
mời cậu. Hay hai người có muốn uống rượu với nhau không thì cháu đi làm
thức nhắm cho?
- Ý kiến hay đó. Cháu làm đi, cậu cũng còn vài chuyện muốn nói với Lâm
Nhi, sẵn chờ cha cháu về cũng tiện.
Tiểu Hồng nở nụ cười thật ngoan:
- Dạ, cháu đi làm ngay đây, cậu và anh Lâm chờ một chút sẽ có ngay.
Nàng đi nhanh ra sau, Lê Trung nhìn theo với ánh mắt chứa chan niềm yêu
mến:
- Nó chẳng khác mẹ nó lúc xưa tí nào. Nhân hậu, tốt bụng, vui vẻ, luôn
luôn có ý làm vui lòng mọi người.
Trần Lâm nói:
- Cháu cũng nhận thấy ở Tiểu Hồng những đức tính đó. Chưa kể cô ấy còn
thông minh và tài hoa rất mực. Chỉ riêng về phần thông minh thôi, cháu chỉ
bằng một góc nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.