ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 250

Lê Trung cười:
- Cháu thì giỏi cái tài tự hạ mình xuống để nâng người khác lên.
Trần Lâm đổi đề tài câu chuyện:
- Theo chú, thời thế này rồi sẽ đi đến đâu?
- Muôn vật đều có thịnh suy, sinh diệt. Chú e rằng nhà Nguyễn đã bước vào
thời kỳ diệt vong của nó. Vấn đề chỉ là thời gian.
- Theo chú thì sự hủy diệt đó đến từ đâu?
- Trên chuyến từ Phú Xuân về đây, chú có cho gia đình của Trại Ức Trai
Trương Văn Hiến quá giang tị nạn. Cháu biết người này chứ?
- Dạ có nghe danh nhưng chưa gặp mặt.
- Ông ta quả có tài kinh bang tế thế, xứng đáng với danh hiệu Trại Ức Trai
mà người đời phong tặng. Ông ta có kể cho chú nghe về lời phán đoán của
sư phụ mình gần hai mươi năm về trước, theo đó thì đất Tây Sơn là chốn
địa linh, sẽ là nơi phát sinh ra vị anh hùng kiến lập nên một thời đại mới,
thay đổi chế độ đã mục nát này.
- Họ căn cứ vào điều gì mà phán đoán xa xôi như vậy?
- Trương Văn Hiến nói rằng sư phụ ông ta đã căn cứ vào sự quan sát cấu
trúc địa lý, phong thủy của cuộc đất Tây Sơn mà để lại cho ông ta một câu
sấm ngôn là: “Tây khởi nghĩa, Bắc thu công”, dặn ông ta nếu muốn tìm
kiếm minh quân phò tá thì nên đến vùng đất đầy linh khí đó.
- Và lần này gia đình ông ta nhân chuyến tị nạn muốn lên Tây Sơn để mưu
tìm minh chúa?
- Trong ý của ông ta là như vậy và coi sự bôn đào lần này cũng do một chữ
duyên đưa đẩy để ông ta tìm đến vùng đất địa linh mà sư phụ của ông ta
vẫn nhắc nhở lúc xưa.
- Người như thế nào mới là một vị minh chúa?
Lê Trung cười nói:
- Cháu hỏi giống y như chú đã hỏi Trại Ức Trai khi đề cập đến vấn đề này
vậy.
Tiểu Hồng từ nhà dưới đã bưng mâm thức ăn lên. Nàng bao giờ cũng muốn
tự tay mình nấu nướng rồi bưng lên cho cậu và cha. Với tiếng cười khúc
khích trong như ngọc, nàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.