ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 271

những người nghèo khó lũ lượt kéo nhau về cảng thị Quy Nhơn để nhận đồ
cứu trợ. Nhờ vào sự giúp đỡ của vị tiểu thư xinh đẹp và phúc hậu nhà họ
Cao mà bà con nghèo khó đã được hưởng một cái Tết Bính Tuất trong
không khí vui tươi, đầm ấm.
Cả tháng qua Trần Lâm cũng đã sát cánh bên Tiểu Hồng lo việc cứu trợ.
Chàng ở lại Cao gia trang đón Tết Bính Tuất, một cái tết cuối cùng của
chàng ở nơi này. Chiều hôm đó, chàng rủ Tiểu Hồng đi dạo để nói cho nàng
biết dự định của mình. Hai người cưỡi hai con ngựa, Trần Lâm con Ô Truy
và Tiểu Hồng con Huyết mã mà ngày xưa Đại Hồng vẫn dùng. Họ ruổi
ngựa trên bờ cát trắng, đến gành Nhạn Châu rồi lên đỉnh đồi ngồi ngắm
biển xanh chờ trăng lên.
Hai người ngồi cạnh nhau trên phiến đá, Tiểu Hồng hướng mắt xa xa nói:
- Biển Quy Nhơn bao giờ cũng đẹp, đẹp cả bốn mùa, anh Lâm đồng ý
không?
Trần Lâm đáp:
- Đồng ý. Cho nên đất Quy Nhơn mới sản sinh được nhiều mỹ nhân như
vậy.
Tiểu Hồng cười khúc khích, quay lại hỏi Trần Lâm:
- Anh gặp mỹ nhân ở đâu mà nói rằng Quy Nhơn có nhiều?
- Không cần đi đâu xa, chỉ trong một khuôn viên nhỏ của Cao gia trang thôi
mà đã có Song Hồng tuyệt đại mỹ nhân rồi.
Tiểu Hồng đánh nhẹ vào vai Trần Lâm cười nói:
- Anh chỉ khéo làm vui lòng người khác thôi. Cái gì mà Song Hồng tuyệt
đại mỹ nhân? Nghe ghê quá!
Rồi nàng thở dài:
- Nhắc đến Song Hồng em lại thấy nhớ chị Đại Hồng. Tội nghiệp chị ấy vô
cùng.
- Đại Hồng nay là đệ nhất phu nhân của quan trấn thủ, là đệ nhất mệnh phụ
của phủ nhà, sao lại tội nghiệp?
- Anh tưởng chị ấy vui vẻ khi làm bà mệnh phụ đệ nhất ấy lắm hay sao?
- Có uẩn khuất gì trong đó sao?
- Anh giả vờ không biết hay không biết thật vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.