ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 28

dân hai bên đường chứng kiến cảnh ấy, ai cũng thấy hả hê trong dạ. Vậy là
từ nay bọn hung đồ này không còn tác oai tác quái được nữa rồi.
Thiếu nữ nằm trong lòng Lía cất tiếng rên nhẹ. Lía vội cho ngựa phóng
nhanh đến nhà ông thầy thuốc nam. Cửa hiệu còn mở, chàng bế cô gái nhảy
xuống rồi chạy nhanh vào. Thầy thuốc từ trong quầy chạy ra hỏi:
- Lại bị thương nữa à? Chà, máu chảy nhiều quá. Hiệp sĩ bế cô ta vào đây.
Ông xem qua các vết thương rồi vừa nhanh tay băng bó vừa nói:
- Vết chém ngang hông và đùi khá sâu nhưng không sao. Băng bó lại, uống
thêm vài liều thuốc là tạm ổn. Cô ta mất máu khá nhiều, cần nghỉ ngơi an
dưỡng một thời gian. Hiệp sĩ định đưa cô ta lên Truông Mây hay về đâu?
Lía hỏi thiếu nữ:
- Nhà cô nương ở đâu, tôi đưa về?
Thiếu nữ buồn bã đáp:
- Tôi không có nhà. Tôi lại vừa gây án, dự định cắt tai mụ tú bà ở Nghênh
Xuân Lầu xong sẽ chạy lên tá túc nơi Truông Mây. Hiệp sĩ đây có phải là...
- Tôi là Lía Truông Mây. Cô muốn lên Truông Mây à? Vì sao?
Cô gái nghe danh Lía, nét vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt tuy tiều tụy
nhưng rất khả ái, nàng nói:
- Hiệp sĩ là chú Lía Truông Mây à? Thật hay quá! Tôi đang định lên Truông
Mây lánh nạn đấy. Hiệp sĩ không nỡ từ chối chứ?
- Truông Mây là nơi cưu mang những người khốn cùng bị xã hội này ruồng
bỏ. Tất nhiên bọn tôi rất vui vẻ đón tiếp cô nương rồi. Xin hỏi quí danh để
tiện xưng hô.
- Tôi là Lam Tiểu Muội. Cảm ơn sự bảo bọc của hiệp sĩ. Đã vậy chúng ta
nên rời khỏi đây ngay, nếu không bọn quan binh lùng bắt tôi đến đây sẽ liên
lụy cho vị ân nhân này.
Ông thầy thuốc nói:
- Không sao đâu. Tôi làm thầy thuốc thấy bệnh thì cứu, bất quá chỉ phiền
hà chút đỉnh thôi. Cô nương thấy trong người thế nào, có thể đi được
không?
- Cháu cám ơn bác nhiều lắm. Sẽ có ngày cháu trở lại xin báo đáp. Cháu có
thể đi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.