ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 282

- Tôi làm sao biết được. Bà con lúc đó ai cũng gọi nàng là Giáng Hương,
nàng tiên của Từ Thức ấy.
- Còn ông lão đi cùng nàng?
- Tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc phơ, khí phái bất phàm.
- Chà, đúng là chuyện lạ thế gian. Rồi anh có theo dấu nàng không?
Phan Sinh cười thảm não:
- Thú thật với anh, thấy nàng xong, nghe nàng nói có một câu thôi tim tôi
còn không muốn đập nổi nữa là, đầu tôi cứ như bị trời giáng cho một cú sét
choáng váng, quay cuồng, còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện theo dấu
nàng.
- Thế là nàng từ trên trời xuống và đã về lại trời cao?
- Đúng vậy.
- Vậy là anh bị cú sét ái tình đánh trúng rồi. Từ nay tha hồ mà thổi sáo, làm
thơ nhé.
Phan Sinh thở dài buồn bã:
- Anh đừng trêu tôi nữa. Ta uống rượu tiếp đi.
- Đùa chút cho vui. Chúng ta cạn ly này rồi chia tay. Chúc anh tròn giấc
mộng, đến được bến Thần Phù như chàng Từ Thức năm xưa. Hẹn gặp lại.
Phan Sinh nói:
- Chúc anh phỉ chí bình sinh, đạt thành tâm nguyện. Hẹn gặp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.