ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 280

- Quan lại gì thời buổi này! Ông cụ nhà tôi thẳng lắm, không phải minh
chúa không chịu thờ, thà lánh đời vui thú điền viên.
- Tư tưởng đầy chính khí. Chúc anh tìm được minh chúa để không uổng tài
học của mình.
Lan Anh mang rượu và vài món nhắm ra bày lên bàn. Nàng hỏi:
- Nghe nói hôm rằm tháng giêng này ở chùa mình có tiên nữ giáng xuống
đi lễ hả anh Sinh?
Phan Sinh giật thót người ấp úng hỏi:
- Ai nói với Lan Anh vậy?
- Bạn em, nhỏ Liễu ở cuối làng đó. Hôm trước nó đi chợ Nước Mặn ghé
thăm em rồi kể lại. Nó còn nói anh nhìn thấy nàng tiên đó liền như kẻ mất
hồn, ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Đúng không?
Phan Sinh đỏ mặt chối:
- Làm gì có chuyện đó! Cô Liễu này thật là biết vẽ chuyện.
Lan Anh mỉm cười nói:
- Nhìn mặt anh đỏ lên như gấc chín, giống hệt kẻ ăn vụng bị bắt quả tang
mà còn chối nữa à?
Mặt Phan Sinh càng đỏ hơn, chàng vội bào chữa:
- Các cô khéo bày chuyện vu khống người ta. Tôi có nhìn thấy nàng tiên ấy
thật nhưng làm gì có chuyện ngơ ngẩn mất hồn.
Lan Anh cười khúc khích:
- Rồi, tự thú rồi đó nhé! Nhỏ Liễu kể lúc anh đang viết những câu liễn cho
khách, còn nó thì đang giúp anh thu tiền phước sương cho chùa, bỗng nàng
tiên xuất hiện cùng với một ông tiên đến xem. Nàng tiên xem qua rồi khen:
“Diệu thủ! Chữ viết như rồng bay phụng múa, so với Vương Hy Chi và
Lan Đình Thiếp chỉ có hơn, không kém”. Rồi nàng bỏ đi còn anh thì đứng
ngơ ngẩn nhìn theo như kẻ mất hồn, đúng không?
Phan Sinh ấp úng đáp:
- Ừ... thì nàng có khen thật, nhưng mà làm gì có chuyện tôi ngơ ngẩn...
Giọng Lan Anh bỗng trở buồn buồn như hờn mát:
- Lúc nãy mới gặp, thấy anh đi với anh Lâm mà mặt mày không có chút gì
hớn hở cả thì Lan Anh đã biết rồi. Hỏi chơi cho vui thôi chứ chuyện của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.