ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 279

- Dữ hông! Cả gần ba năm nay các anh đi đâu mà không ghé quán em uống
rượu? Hôm nay để em mời hai anh, mừng trở lại nhé?
Phan Sinh nói:
- Lần nào cũng mời thì chả mấy chốc quán của em sẽ dẹp tiệm luôn đấy cô
chủ ạ.
Lan Anh nở nụ cười xinh như hoa, liếc Phan Sinh bằng ánh mắt thật tình
tứ:
- Không sao, quán bị dẹp thì em sẽ theo anh, bắt anh nuôi suốt đời. Lo gì!
Rồi cô quay vào trong mang rượu ra. Trần Lâm đùa:
- Cô Lan Anh rất có tình ý với anh đấy.
Phan Sinh nhếch môi như muốn cười:
- Chúng tôi thân nhau từ nhỏ. Chuyện tình ý chắc không có đâu.
Tửu khách trong quán khá đông, họ đang kháo nhau về trận đấu của Đông
Tiểu Bạch Long và Tây Đại Hắc Hổ. Sau đó lại nói đến công đức của Cao
nhị tiểu thư Cao Tiểu Hồng, một người vừa đẹp vừa có tấm lòng từ bi, cứu
độ chúng sinh như Đức Quán Thế Âm. Phan Sinh nhìn Trần Lâm hỏi:
- Anh bỏ đi như thế chắc Tiểu Hồng buồn lắm?
- Vâng. Nhưng đành phải vậy.
- Anh thật là con người có trái tim sắt đá.
- Không đúng, chỉ là còn nhiều món nợ chưa trả xong, chuyện của trái tim
buộc phải xếp lại, nhốt vào một ngăn kín.
- Nghĩa là anh cũng có cảm tình với nàng?
- Chỉ là tình huynh muội. Anh thì sao? Tôi thấy mỗi bận gặp nhau anh cùng
Tiểu Hồng chuyện trò tương đắc lắm mà.
- Chuyện trò tương đắc là một chuyện, tình yêu lại là chuyện khác.
- Một thiếu nữ như Tiểu Hồng, tôi cho rằng đi khắp vòm trời này cũng khó
mà tìm được người thứ hai. Thỉnh thoảng anh nên ghé xuống thăm nàng.
- Tôi sẽ xuống thăm nàng, nhưng chỉ để giúp nàng vơi bớt nỗi buồn vì anh
bỏ đi mà thôi. Dự tính của anh thế nào?
- Chưa biết. Ngao du sơn thủy, hành hiệp giúp người rồi tùy duyên mà tới.
Còn anh có định thi cử ra làm quan không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.