ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 308

đà Tây Sơn.
Rồi ông chia tiền cho cả bọn, sau đó giải tán. Chỉ còn lại một mình Tiểu
Thâu Nhi, không biết hắn nghĩ gì mà bật lên cười hì hì rồi huýt sáo vội vã
bước đi. Trần Lâm rất có cảm tình với đứa nhỏ này, chàng nhảy xuống khỏi
cây và chặn đầu hắn giả bộ dọa:
- Tên này giỏi thật, giữa ban ngày ban mặt mà dám móc túi của quan nha,
tội này lớn lắm đấy. Ta phải bắt ngươi đem nộp lên quan lãnh thưởng mới
được.
Tiểu Thâu Nhi giật mình đánh thót. Nhưng khi nhìn kỹ lại, hắn nhận ra
người chặn đường chính là vị khách mới đến ở Tây Sơn Hội Quán. Nếu
không có bọn thu thuế, hắn đã định giở ngón với người khách sang trọng
này rồi. Hắn nghĩ có lẽ hành động của mình đã bị người này nhìn thấy bèn
cười cầu tài:
- Hề hề... Mấy tên ác ôn đó chỉ chuyên đi bóc lột tiền của dân nghèo, không
cho chúng một bài học thì thật là uổng cho cái tên Tiểu Thâu Nhi của tôi.
Trông anh phong thái đường đường, không giống tay sai của bọn quan nha.
Anh nói đùa cho vui thôi đúng không?
Trần Lâm mỉm cười nói:
- Mồm mép của chú nhỏ ngươi cũng khéo như hai ngón tay vậy. Nhỏ ngươi
làm vậy không sợ bị quan binh bắt hay sao?
- Chỉ sợ tên Ôn Thần đó trả thù dân trong bến chứ với tôi, mười tên như
hắn cũng chưa bắt được. Ý tôi còn muốn đâm cho hắn một nhát thấu tim
cho bỏ cái thói hung tàn hà hiếp dân chúng đi.
- Ta đùa với chú em cho vui thôi, tên Đặng Thu đó đã bị ta đâm một kiếm
thấu tim về chầu Diêm vương rồi.
Tiểu Thâu Nhi trợn mắt kinh ngạc:
- Thật hả? Tôi chạy trốn mang số tiền này đến cho anh em nên không được
coi màn kịch hay này. Chà, thật đáng tiếc! À mà sao anh lại giết hắn?
Trần Lâm bèn kể sơ qua chuyện rồi hỏi:
- Em là Tiểu Thâu Nhi vậy ai là Đại Thâu Nhi?
Tiểu Thâu Nhi bỗng thấy có thiện cảm với người khách áo trắng nên đáp:
- Đại Thâu Nhi là sư phụ của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.