ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 307

quen biết rộng nên đã đút lót cho quan huyện địa phương rồi nhận giữ chức
biện lại Vân Đồn thay Đặng Thu. Nhạc cho người tìm vị hiệp sĩ áo trắng
khắp nơi nhưng chàng ta đã biệt dạng.
***
Trần Lâm một mình một ngựa đi dọc bờ Côn Giang lên vùng núi Phú Lạc.
Ngang qua một vùng cây cối um tùm, chợt nghe có tiếng nhiều người đang
nói chuyện bên trong. Hiếu kỳ, chàng giấu ngựa rồi tung mình lên cây cao
quan sát. Thì ra là một bọn ăn mày đang đứng quanh tên ăn mày nhỏ lúc
nãy. Tên ăn mày nhỏ rút túi tiền ra trao lại cho một người đứng tuổi. Nó
cười hi hí nói:
- Đây là túi tiền mà tên Ôn Thần đã ăn cướp của bà con, cháu giao lại cho
chú để cứu giúp bà con nghèo ở vùng Tây Sơn này.
Người đứng tuổi cầm gói bạc nói:
- Giỏi lắm! Số tiền này đến thật đúng lúc. Tiểu Thâu Nhi, cháu giữ lấy một
phần đi, số còn lại chú sẽ phân phát cho anh em và bà con.
Tiểu Thâu Nhi cười hì hì nói:
- Chú cứ giữ cả đi để chia cho anh em. Cháu có hai ngón tay thần này rồi,
đâu cần lấy tiền làm gì nữa.
Người đứng tuổi cười nói:
- Cũng được, nhưng cháu phải cẩn thận. Lúc nãy bọn quân lính đã biết cháu
là người đánh cắp túi tiền của Ôn Thần, đừng để chúng bắt được nếu
không, chết chắc đó. Phen này tên Ôn Thần lo đến sốt cả vó, e rằng chúng
sẽ điên tiết hành hạ bà con chẳng nương tay.
Bọn ăn mày sau khi nhận được tín hiệu của Tiểu Thâu Nhi đã bỏ bến
Trường Trầu chạy đến đây nên chúng không chứng kiến cảnh bọn thu thuế
bị giết sạch. Tiểu Thâu Nhi nói:
- Chú không cần lo cho cháu, chúng nó không bắt được cháu đâu. Chỉ sợ vì
việc này mà anh em hành khất sẽ bị vạ lây. Chú phải cho họ tạm thời lánh
mặt khỏi Tây Sơn một thời gian mới được.
Người đứng tuổi nói:
- Chú cũng đã nghĩ tới việc này. Thôi chúng ta chia tay, không nên tụ tập
lâu ở đây. Anh em giữ mỗi người một ít tiền, số còn lại tôi sẽ nộp cho phân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.