ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 305

Võ Văn Dũng bước đến trước mặt Đặng Thu ôn tồn nói:
- Ông biện thu thuế, chị ấy đã chịu nộp đủ quí này, sao lại còn bắt người ta
nộp trước thuế quí tới? Tiền đâu mà chị ấy nộp. Ông biện xét kỹ lại giùm
cho.
Đặng Thu nhìn chàng thanh niên, hất hàm hỏi:
- Ngươi là ai mà can thiệp vào việc quan?
- Tôi là Võ Văn Dũng ở Phú Phong, bên kia sông.
Đặng Thu nghe nói giật mình. Danh tiếng của Võ Văn Dũng cả hai miệt tả
hữu ngạn Côn Giang ai ai cũng biết. Người này võ nghệ tuyệt luân, gặp
chuyện bất bình dù đối phương có là ai đi nữa chàng cũng nhất định can
thiệp cho ra lẽ. Đặng Thu biết là không thể bắt chẹt được Thị Huệ nên gắt:
- Thôi, thôi đi! Mau nộp đủ tiền quí một cho ta đi.
Thị Huệ mừng rỡ vội vàng chạy vào trong đem tiền ra nộp đủ. Đặng Thu
thu tiền xong bỏ vào bọc, nhét sâu vào lưng quần, sợ bị móc mất một lần
nữa thì chỉ có nước chết. Hắn kéo bọn lính hậm hực ra khỏi sòng bạc để
sang bên kia đường thu thuế tiếp. Võ Văn Dũng nhìn theo nói:
- Tên Ôn Thần này từ lâu tôi đã muốn nện một trận cho bõ ghét rồi. Nhìn
cách hắn hành hung bà con thật không thể chịu nổi.
Thị Huệ nói:
- Anh có đánh chết hắn ta thì sẽ lại có một tên Ôn Thần khác xuất hiện thôi,
nhiều khi còn ác ôn hơn nữa. Xã hội bây giờ là vậy, chúng ta cắn răng chịu
đựng cho yên thân.
Võ Văn Dũng hậm hực nói:
- Chịu đựng, chịu đựng cho tới bao giờ? Hừ! Thôi tôi đi nhé chị Huệ, khi
nào anh Nhạc trở về?
- Dạ, chắc chừng hai ba hôm nữa thôi. Ảnh về, anh ghé lại chơi nhé.
- Dạ.
Nói xong Võ Văn Dũng trở ra nhảy lên lưng ngựa, phóng nhanh về hướng
Bắc.
Bọn Đặng Thu giở trò giận cá chém thớt, những hộ kinh doanh kế tiếp bị
chúng hành hạ đủ điều. Ngoài tiền thuế quí này, hắn còn bắt trả thêm quí tới
để bù vào chỗ bị mất. Ông thầy thuốc Nam, người trước đây vì cứu ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.