ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 304

mày đã lấy cắp nên hắn sai năm tên quan binh lập tức chạy khắp nơi để
kiếm nhưng thằng nhỏ đã biệt dạng. Đặng Thu sợ quá hóa điên, hắn xông
vào sòng bạc la lối om sòm đòi gặp Nguyễn Nhạc để thu thuế. Nguyễn
Nhạc đi An Khê chưa về, Nguyễn Lữ và Nguyễn Huệ đang theo học ở An
Thái, chỉ còn vợ Nhạc là Trần Thị Huệ.
Đặng Thu điên tiết vì bị mất tiền nên la lớn:
- Ông Nhạc đâu?
Thị Huệ ôn tồn đáp:
- Dạ nhà cháu ở An Khê chưa về. Mời ngài biện ngồi uống tách nước trước
đã.
Đặng Thu nóng nảy nói:
- Khỏi nước non gì ráo! Bà thấy đó, túi tiền thuế của tôi vừa bị thằng ôn
con móc mất rồi. Bà làm ơn nộp đủ thuế quí một cho tôi rồi nộp luôn quí
hai nữa để tôi bù vào chỗ đã mất, nếu không thì chết cả đám.
- Nộp thuế quí một thì chúng tôi sẽ ráng mà gom cho đủ số chứ quí hai còn
chưa tới hạn, chúng tôi làm sao có tiền để nộp? Ngài biện thông cảm cho.
Đặng Thu quát lớn:
- Bà mà không có tiền à? Bà có muốn tôi nói quan huyện cho lính xuống
dẹp cái sòng bạc này không? Nộp nhanh lên, không có một hai gì nữa cả!
Phen này thì chết cả lũ rồi!
Chợt lúc ấy có một con tuấn mã dừng lại trước cửa sòng bạc. Một thanh
niên vận võ phục xanh, tuổi chừng mười sáu, tướng mạo đường đường,
nhảy xuống và bước vào sòng bạc. Thị Huệ nhìn thấy chàng thanh niên,
mừng rỡ chạy lại nói:
- Anh Võ Văn Dũng! May quá, anh đến thật đúng lúc! Nhờ anh thu xếp
giùm chúng tôi chuyện này với, anh Nhạc không có nhà.
Võ Văn Dũng nhìn thấy Đặng Thu và đám lính đã đoán ra sự việc nhưng
vẫn hỏi:
- Chuyện gì mà chị có vẻ hãi quá độ vậy?
- Ngài biện đây bắt nộp thuế quí một, còn buộc phải nộp thêm trước thuế
quí hai nữa. Em phân trần là nhà không gom đủ tiền mà ngài biện nhất định
không chịu, còn đòi cho lính phá sòng bạc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.