ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 312

- Cũng chưa đến mức tuyệt vọng đâu. Chú chịu đau một tí nhé. Để cháu
trục độc ra hết thì sẽ khỏi thôi.
Tín Nhi nghe nói mừng rỡ hỏi:
- Anh có thể chữa được độc cho sư phụ ư? Tín Nhi nguyện nhớ ơn anh suốt
đời.
- Không cần nhớ ơn đâu. Mau đi lấy nước sạch mang đến đây.
Tín Nhi vội chạy đi lấy nước mang đến. Trần Lâm dùng con dao nhỏ rạch
một đường ngay chỗ vết cắn rồi lấy viên Tị độc châu ra để vào đó. Máu đen
từ bên trong cơ thể Hồng Liệt chảy ra, mùi hôi thối nồng nặc cả gian thạch
động. Viên ngọc đang sáng chói từ từ chuyển sắc đen. Viên ngọc càng đen
thì màu bầm tím trên cơ thể của Đinh Hồng Liệt càng giảm dần. Trần Lâm
áp tay vào lưng Hồng Liệt vận công đẩy máu độc dồn xuống nơi vết rạch.
Chừng cạn một tuần trà, màu bầm đen trên cơ thể Hồng Liệt đã tan biến
hết, chỉ còn tai tái bởi mất máu và thiếu dinh dưỡng lâu ngày. Trần Lâm lấy
thuốc rịt vào miệng vết cắt, cho Hồng Liệt uống một viên thuốc màu hồng
thơm phức. Chàng nói:
- Viên này là Đại bổ hoàn giúp cho máu huyết lưu thông và hồi sức rất
nhanh.
Rồi chàng xoa bóp khắp cơ thể Hồng Liệt, vận Cửu dương công truyền vào
để giúp cho thuốc mau phát huy công hiệu. Tay chân của Hồng Liệt đã từ
từ cử động được trở lại. Hai thầy trò hết lời cảm tạ Trần Lâm. Tín Nhi
mừng rơi nước mắt, nó sụp xuống lạy:
- Cảm ơn Lâm đại ca đã cứu chữa cho sư phụ của Tín Nhi.
Trần Lâm vội vàng đỡ hắn lên:
- Đừng có làm cái trò đàn bà thút thít nữa. Hoạn nạn giúp nhau là chuyện
thường tình thôi mà.
Tín Nhi sụt sùi nói:
- Tín Nhi chỉ có sư phụ là người thân thôi, làm sao Tín Nhi không vui
mừng đến phát khóc được?
- Bây giờ thì yên tâm rồi, chỉ cần tịnh dưỡng năm ba hôm nữa là bình phục
lại như xưa thôi. Mà Đinh thúc bị rắn cắn trong trường hợp nào? Loại rắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.