ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 315

Hướng về tây.
Đất linh mà sao bóng chân chúa còn ẩn khuất trong rừng rậm thâm u
(khoảng 5-7 năm sau chân chúa mới xuất hiện, đó là vua Quang Trung
Nguyễn Huệ).
Hỡi các vị tổ, không truyền lại đời sau chí vương đạo thì lấy gì thay đổi
cho tốt đẹp.
Ơi những người bạn vĩ đại (như những cánh chim Bằng), tài thao lược (tức
Lục Thao của Trương Lương và Tam Lược của Hoàng Thạch Công) vì đâu
chỉ mình ta đơn độc mang nguyện lớn mà không có sự kết minh.
Ta nay như say mệnh trên núi cao, mộng quyết thắng ngoài ngàn dặm.
Chợt đâu đó có tiếng ngâm sang sảng phụ họa với Trần Lâm:
Ngã duy cuồng ca vu hồ hải, lý lãng lung hoang lung
Hà!
Cấp cấp nhược Tứ, Kỳ.
Xung tiên như thiết thỉ
Bình cường diệt bạo, phóng nuy chiên
.
Dịch nghĩa:
Ta chỉ ca tràn trên sông nước, biển hồ, đạp sóng, thâu tóm vùng trời hoang
(ý nói đời loạn, luân thường đạo lý bị phế bỏ...)
Hà! Gấp gáp như ngựa Tứ, ngựa Kỳ (những danh mã ngày xưa, ngày đi
ngàn dặm).
Xông lên phía trước như mũi tên sắt. Tiêu diệt, dẹp bỏ những kẻ ỷ mạnh, tà
ác, gỡ bỏ những khó khăn cho kẻ yếu
.
Nghe giọng quen quen, Trần Lâm cất cao tiếng gọi:
- Có phải Tây Hắc Hổ đó không?
- Có phải Đông Bạch Long đó không?
Một con Bạch mã phóng nhanh lên đỉnh núi, trên lưng ngựa là một chàng
thanh niên y phục toàn một màu đen. Đúng là chàng Lía. Hai bên gặp lại
nhau tay bắt mặt mừng, nỗi vui không sao kể xiết. Thật là hữu duyên thiên
lý! Lía nói:
- Kể từ cách biệt lòng ta lúc nào cũng nhớ đến Lâm huynh. Ôi, không ngờ
hôm nay lại gặp nhau trên đỉnh núi cao này. Bấy nay tao ngộ thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.