ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 351

bình phục. Riêng cái mật rắn, nên phơi khô để sau này dùng vào việc trị các
loại độc do rắn cắn.
Chàng trao cho tù trưởng phu nhân một viên thuốc màu hồng. Hai vợ chồng
vừa nhận viên thuốc vừa mừng rỡ cảm ơn rối rít. Xong, đích thân tù trưởng
đi làm mọi việc rồi mang thuốc lên đưa cho Linh Phương để cho con gái
uống.
Chờ cho H’Linh uống thuốc rồi Trần Lâm mới lên tiếng:
- Tôi xin phép được vận công vào người tiểu thư để giúp đẩy chất độc ra
ngoài nhanh hơn.
Tù trưởng và phu nhân cùng vui vẻ bảo:
- Ân nhân cứ tự nhiên.
Trần Lâm nhờ Linh Phương đỡ H’linh ngồi dậy, chàng ngồi phía sau áp hai
tay vào lưng H’Linh truyền Cửu dương chân khí vào. Sau một lúc, khí sắc
trên mặt của H’Linh đã tươi nhuận hơn. Chàng buông tay đứng dậy và nói:
- Như vậy là ổn rồi, chỉ cần nghỉ ngơi năm ba ngày thì tiểu thư sẽ khỏe
mạnh như xưa.
Vợ chồng tù trưởng H’Phon và già làng không ngớt lời cảm tạ, họ còn khen
Trần Lâm như là một người từ trên trời hạ xuống. H’Phon lên tiếng:
- Các vị cũng đã mệt mỏi đường xa rồi, mời các vị ra nhà làng, tôi sẽ cho
người mang thức ăn đến. Chúng ta dùng bữa tối để các vị còn nghỉ ngơi.
Ngày mai, chúng ta sẽ bàn đến những việc khác.
Đêm đó, bọn Lía nghỉ trong những căn phòng nhỏ ở ngôi nhà làng. Sáng
hôm sau, tù trưởng đến sớm, nét mặt hớn hở báo tin mừng là con gái của
ông đã có thể ngồi dậy và ăn uống được. Ông lại cảm ơn bọn Lía một lần
nữa. Một lúc sau, già làng và những dũng sĩ cũng đến đủ mặt. H’Phon mời
mọi người uống trà, một loại trà đặc biệt của vùng Đá Vách. Nước trà xanh
nhạt nhưng vị rất ngon và thơm nồng. H’Phon uống xong hớp trà nóng rồi
lên tiếng:
- Các anh hùng Truông Mây đến đây hôm nay chắc không phải chỉ để thăm
chúng tôi thôi phải không?
Lía cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.