ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 97

- Chúc mừng anh. Tiểu Hồng sẽ khao anh một chén yến sào và một tô vi cá
để anh có sức mà đoạt chức vô địch đêm nay.
Đại Hồng nhoẻn miệng cười:
- Ừ, phải ăn cho khỏe nếu không Tiểu Bạch Long trở thành Tiểu Tử Long
thì phiền lắm.
Nàng nói thế nhưng ánh mắt lại chan chứa một niềm tin yêu. Trần Lâm
mỉm cười nói:
- Mấy người có nhìn thấy đường kiếm của Tiểu Phi không? Chuyện Bạch
Long có trở thành Tử Long hay không còn chưa thể biết được đâu.
Đại Hồng nguýt dài, giọng trở nên lo lắng:
- Đừng có nói gỡ. Anh phải thắng, không được bại.
Trần Lâm ôm quyền đùa:
- Tuân lệnh đại tiểu thư.
Đại Hồng bỗng hỏi:
- Sao anh lại hủy cây quạt bửu bối của anh Vân Long đi vậy? Anh ấy quí
nó còn hơn cả tính mạng của mình. Hai người đã nói gì với nhau trên đó?
Không biết vô tình hay cố ý mà nàng đã gọi Trần Lâm bằng anh, cách xưng
hô đó xưa nay nàng chưa bao giờ dùng. Tiểu Hồng tròn xoe mắt nhìn Đại
Hồng thắc mắc. Trần Lâm cũng hơi ngạc nhiên nhưng chàng không để ý
nhiều nên đáp:
- Ờ, cây quạt đó để lại không có lợi cho anh ấy nên tôi hủy đi. Chúng tôi
cũng chẳng nói gì quan trọng đâu, đừng bận tâm.
- Anh không gạt tôi được đâu. Trong cây quạt có cơ quan và ám khí mờ ám
phải không?
Tiểu Hồng reo lên:
- Chị nói em mới nhớ. Ở trận vòng ngoài, Bàng Châu huynh đây võ nghệ
thật cao siêu và đang thắng thế thấy rõ, vậy mà bỗng dưng lại bị anh Vân
Long đá văng xuống đài. Lúc đó em thắc mắc lắm nhưng bây giờ thì hiểu
rồi. Anh Vân Long cũng định hại anh như vậy nhưng bị anh phá được phải
không anh Lâm?
Trần Lâm ậm ừ:
- Ừ, đại khái là như thế. Mà thôi chuyện qua rồi, quên nó đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.