ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 98

Chàng đưa mắt ý nhị nhìn Bàng Châu. Tào Hiệp mỉm cười gật đầu. Đại
Hồng nói:
- Anh Vân Long mà giở thủ đoạn hại anh thì tôi sẽ không tha đâu. Giao đấu
phải bằng tài sức của mình chứ, giở thủ đoạn thì còn hay hớm gì nữa.
Tiểu Hồng nghe chị nói càng ngạc nhiên hơn, kéo tay Đại Hồng quay đi
chỗ khác hỏi nhỏ:
- Sao hôm nay chị bênh anh Lâm dữ vậy?
Đại Hồng thoáng đỏ mặt mỉm cười:
- Thắc mắc làm gì?
Tiểu Hồng che miệng cười khúc khích xong quay lại nói:
- Đi, chúng ta vào chỗ chú Đỗ Trọng đi. Tiểu Hồng phải tẩm bổ cho con
rồng trắng nhỏ này.
Trần Lâm cười, nháy mắt với Phan Sinh:
- Tiểu Hồng thật chu đáo. Mai này ai mà cưới được Tiểu Hồng thì kẻ đó
đúng là người diễm phúc nhất trần đời.
Tiểu Hồng hai má ửng hồng, cất tiếng cười trong như tiếng khánh ngọc.
Dưới ánh nắng chiều trông nàng chẳng khác gì một cô tiên nhỏ hồn nhiên,
thánh thiện. Nàng nói:
- Anh chỉ nói vớ vẩn. Tiểu Hồng chẳng lấy ai. Sẽ chẳng có ai trên đời này
là người diễm phúc hết.
***
Trăng Trung Thu nơi miền duyên hải vằng vặc sáng, gió nhẹ từ cửa đầm
Hải Hạc thổi vào mang theo hơi nước mát, xua tan đi bao nhiêu cái nóng
nực lúc ban ngày. Hàng trăm ngọn đuốc được thắp sáng quanh võ đài và
khán đài, hòa với ánh trăng khiến cho hình ảnh hai chàng thanh niên tuấn tú
tay cầm hai thanh kiếm cùn đang đứng đối diện nhau trên võ đài trông thật
nổi bật. Tiểu Phi mặc bộ võ phục màu xanh nhạt, còn Trần Lâm thì với bộ
đồ trắng muôn thuở, cả hai thật xứng với mấy tiếng mỹ nam tử mà khán giả
đã lớn tiếng khen tặng. Vừa hay, Trần Lâm đứng quay mặt về phía Đại
Hồng, hai mắt nàng nhìn chàng chăm chăm không chút lay động, ánh mắt
chứa đựng sự nồng nàn yêu thương lẫn ái mộ. Cái khí thế vừa ôn nhu vừa
hiên ngang lẫm liệt của chàng đã xoáy sâu vào lòng nàng, mang theo những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.