ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 120

Phan Ngọc Chánh ở mặt tây. Một đạo kéo theo ngả Chánh Trực, vượt đèo
Ô Phi, vòng sau lưng đánh bọc lại để chặn lối về Lại Khánh của chúng.
Chúng ta ba mặt ép chúng vào giữa, chắc chắn sẽ tiêu diệt được trọn ổ.
Hoàng Kim Phụng tán thưởng:
- Kế hoạch hành binh như vậy thật là hoàn hảo. Tướng quân sẵn binh bản
bộ ở Càn Dương, Đạm Thủy thì cứ đánh ngả thứ nhất, tôi xin đem binh
Quy Nhơn theo ngả đèo Ô Phi để đánh bọc hậu, tướng quân thấy thế nào?
Kiến Tính ngập ngừng:
- Như vậy cũng được, có điều tướng quân đi ngả núi Lạc Phụng e...
Hoàng Kim Phụng cười xòa:
- Tướng quân đừng lo nghĩ xa quá. Những chuyện mê tín kiểu ấy tôi chưa
bao giờ để tâm tới. Với tôi, con người phải làm chủ được vận mệnh của
mình mới là kẻ trí và dũng.
- Tướng quân nói phải. Vậy chúng ta cứ theo kế hoạch đó mà tiến binh.
- Bao giờ thì xuất quân được?
- Chúng ta nên chờ cánh quân phía tây để cùng nhau ra quân một lúc, như
vậy sẽ khiến cho chúng rơi vào thế lưỡng đầu thọ địch. Vả lại mình cũng
cần thao luyện binh mã một chút để lấy lại hào khí.
- Thế cũng tốt.
Toán thám báo của Truông Mây làm việc rất hiệu qủa. Mọi động tĩnh của
quân triều đình đều được báo cáo về cho Trần Lâm cũng như các toán quân
bên ngoài. Trần Lâm liền dặn dò Đinh Hồng Liệt và Vũ Tùng:
- Đinh thúc và Vũ Tùng huynh mang theo bảy trăm anh em chặn đánh đạo
quân hai ngàn người ngựa của Phạm Kiến Tính ở Trung Thứ. Kiến Tính
với con ngựa Thiết Hoa và cây Luyện tử kim thương đã vang danh là Càn
Dương bất bại tướng, hai người phải cẩn trọng.
Vũ Tùng cau mày:
- Địch quân bên cánh của huynh đông hơn, sao huynh chỉ dẫn theo có ba
trăm quân? Huynh lo chúng tôi không thắng nổi địch ư?
Trần Lâm cười nói:
- Vũ Tùng huynh đừng hiểu lầm. Cánh của tôi đã có viện binh, còn đông
binh đông tướng hơn bên này nữa là đằng khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.