ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 155

Én Liệng Truông Mây - Hồi 36 - Phần 1

Tại phủ Quy Nhơn, sau khi bọn Phan Ngọc Chánh kéo đám tàn quân về
đến nơi, điểm quân lại thấy chỉ còn khoảng hơn hai ngàn người mà một
phần ba trong đó mình lại mang đầy thương tích. Các tướng an ủi binh sĩ,
trấn tĩnh lại tinh thần xong bèn kéo nhau vào phủ gặp Nguyễn Khắc Tuyên
và tán lý Lưu Khâm. Nguyễn Khắc Tuyên giận dữ lớn tiếng:
- Các ông làm tướng kiểu gì mà ba bốn mặt trận đều thua tan tác, lại còn để
địch đến đốt phá cả phủ nhà nữa? Đến nông nỗi này các ông bảo ta phải ăn
nói làm sao với quan Quốc phó đây? Các ông có nghĩ rằng nếu không bị
bay đầu thì chúng ta cũng sẽ vào tù cả lũ không?
Lưu Khâm vốn ghét Phan Ngọc Chánh nên nói xỏ:
- Ông đã xin dời ngày ra quân để rèn luyện binh mã rồi mà, sao còn để bọn
cướp cạn đó đánh cho không còn manh giáp thế này?
Phan Ngọc Chánh bị thua trận vừa đau lòng vừa xấu hổ, lại nghe Lưu
Khâm nói xiên xỉa thì lòng tức lắm, sắc mặt đỏ của ông ta trở nên tím ngắt.
Ông ta toan nổi dóa nhưng nghĩ lỗi lớn do ở mình nên cố nhịn.
- Có luyện binh thêm nữa thì cũng không ích gì. Tôi thật bất ngờ khi địch
quân ra trận với tinh thần quyết tử chứ nhất định không chịu quay đầu bỏ
chạy. Truông Mây lại có kỳ nhân giúp đỡ, họ hành binh vừa thần tốc vừa
quỉ quyệt, lại thâm mật khôn lường. Hãy coi Hoàng Kim Phụng , ông ta là
một danh tướng mà chỉ trong một trận đã bỏ mạng, ba ngàn quân sĩ tan tác.
Chúng tôi biết mình còn nhiều sơ sót nhưng thật sự rất khâm phục tài năng
và tinh thần chiến đấu của địch. Cuộc chiến lần này chúng ta vì không biết
rõ địch nên đã quá xem thường, thành ra mới chuốc lấy thảm bại.
Nguyễn Khắc Tuyên hỏi:
- Bây giờ nếu bọn giặc tới cướp thành thì chúng ta phải làm sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.