ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 240

- Tôi không xong rồi! Đội trưởng chạy đi, đừng ở lại đây mà chết hết cả
hai.
Tín Nhi nói:
- Tôi không thể bỏ anh lại được, để tôi gọi con Hãn Huyết Câu đến rồi
mình mở đường máu cùng thoát thân.
Hắn toan chúm miệng huýt gió thì bỗng có một tiếng quát lớn vang lên,
nghe thật phách lối:
- Dừng tay! Các ngươi lui ra!
Mọi người giật mình quay lại nhìn. Đám lính cùng reo lên mừng rỡ:
- A! Ngài đề lĩnh đến rồi! Chúng tôi kính chào quan đề lĩnh.
Rồi chúng vẹt sang một bên, chừa chỗ cho một người mặc y phục trắng
đang chậm rãi bước đến. Người này vừa từ chỗ của quan huyện Chu Bách
về, trông hắn thật hách dịch kiêu kỳ, như thể cả thế gian này buộc phải cúi
đầu mỗi khi hắn đi qua. Một tên toán trưởng vội chạy đến trước mặt hắn
khúm núm nói:
- Đề lĩnh đến thì may cho bọn chúng tôi quá. Hai tên này là thủ phạm đốt
kho lương đấy, chúng tôi chưa bắt được vì võ nghệ của chúng cũng khá
lắm. Nhưng giờ đã có đề lĩnh đến thì bọn chúng ắt phải chịu chết rồi.
Tên đề lĩnh chỉ “hừ” một tiếng chứ không nói gì. Hắn bước đến thêm vài
bước nữa để nhìn cho rõ mặt hai tên thủ phạm. Hắn tỏ ra kinh ngạc vì trước
mặt hắn là một thiếu niên mới chừng mười sáu tuổi, nét mặt tỉnh khô đang
chống kiếm đứng nhìn. Hắn thấy Hoàng Bá đã bị thương nên không thèm
để ý đến, hất hàm hỏi Tín Nhi:
- Nhỏ ngươi là do bọn cướp Truông Mây phái đến phá phách à?
Tín Nhi nhìn thấy điệu bộ hống hách kiêu ngạo của tên đó cảm thấy ứa gan,
hắn quẹt mũi một cái rồi đáp:
- Thiếu gia đúng là nghĩa sĩ Truông Mây. Thiếu gia đến đây để đốt kho
lương của bọn ngươi chứ không phải phá phách.
Tên đề lĩnh nghe giọng nói giễu cợt của thằng nhỏ thì vừa giận vừa tức
cười, nhưng hắn vẫn hỏi bằng giọng lạnh tanh:
- Có đởm khí lắm. Ngươi tên gì?
- Thiếu gia là Tín Nhi. Còn ngươi tên gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.