ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 67

Én Liệng Truông Mây - Hồi 34 - Phần 2

Trần Lâm đọc thư xong thở dài:
- Đáng tiếc, thật đáng tiếc! Phan huynh có nhắn gì thêm nữa không?
Tín Nhi nói:
- Không, chỉ nói là rất mong được gặp Lâm ca. Mà trông Phan huynh buồn
và tiều tụy lắm, như kẻ thất tình vậy đó.
Trần Lâm ngạc nhiên:
- Vậy sao? Thế cũng lạ, huynh ấy là người vui vẻ yêu đời lắm kia mà.
Tín Nhi cười ra vẻ bí mật. Trần Lâm hỏi:
- Đệ có gì bí mật chưa nói ra phải không? Nói cho ta nghe đi. Chuyện gì
vui vậy?
- Phan huynh thất tình thật đó. Ốm tương tư.
- Thật à? Làm sao đệ biết được?
- Lâm ca quên mất biệt danh của Tín Nhi rồi à? Có việc gì Tín Nhi này
muốn biết mà không được. Hi hi...
- Ta tin đệ rồi. Chuyện thế nào?
Tín Nhi nói:
- Nghe nói rằm tháng giêng hai năm trước Phan huynh lên chùa Linh Phong
để viết câu đối liễn thì có một nàng tiên Giáng Hương giáng phàm ghé
xem. Nàng tiên nhìn thấy chữ viết của Phan huynh như rồng bay phượng
múa nên đã khen rằng: “Diệu thủ! Chữ viết này dù Vương Hy Chi đời Tống
và thiếp Lan Đình cũng không thể sánh kịp”. Chỉ vậy thôi mà từ đó Phan
huynh như người mất hồn, ngày nào cũng thơ thẩn trở lại chùa Linh Phong,
đến nơi kỳ ngộ mong tìm lại nàng tiên ấy. Nhưng tiên đâu chẳng thấy, chỉ
thấy Phan huynh buồn bã thổi sáo suốt đêm trường, ròng rã hai năm nay rồi
đó. Hi hi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.