EO THON NHỎ - Trang 173

“Cười.”

“A, thằng nhóc đó giỏi, về sau phải học hỏi thêm kinh nghiệm.”

“Chị Nhân là một người rất hiếm hoy, vậy mà cũng rơi vào lưới tình

với cái tay mọt sách kia sao.”

Ở trường tư nhân Gia Thủy, lời Đường Nhân nói ra chắc chắn đúng.

Vài người vừa đi vừa tán gẫu, cảm thấy vui khi thấy mọi chuyện thành
công.

~

Dòng người tụ ở siêu thị nhỏ đã tản ra, đi thành tốp ba tốp năm,

Đường Nhân nhìn một đã phát hiện ra bóng dáng của Lục Trì.

“Lục Trì!” Đường Nhân gọi từ phía sau.

Bóng dáng của Lục Trì bỗng nhiên mờ mờ ảo ảo, bước chân nhanh

hơn.

Đường Nhân chạy vội tới, nhẹ nhàng kéo lấy cánh tay anh.

Lúc này Lục Trì mới xoay người lại, con ngươi trong trẻo nhìn cô,

không nói một lời.

Đường Nhân giơ hộp sữa chua lên, nhẹ nhàng cười: “Cậu cố ý đúng

không? Tại sao mấy ngày trước không thèm để ý tới tớ?”

Lúc Đường Nhân cười rộ lên, thì đôi mắt xinh đẹp lập tức biến thành

hình trăng lưỡi liềm, cực kỳ đáng yêu khiến người khác đông cứng lại.

Lục Trì dời ánh mắt đi chỗ khác: “Không…. Không có gì… Gì hết.”

Bộ dáng lắp ba lắp bắp nghiêm túc giải thích cực kỳ động lòng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.