EO THON NHỎ - Trang 37

Đường Nhân hít sâu một cái, quái dị liếc nam sinh kia một cái: “Cảm

ơn.”

Vài phút sau, nam sinh kia ở bên ngoài không nghe được động tĩnh gì

hết, lại không thể kìm nén được lòng hiếu kỳ, len lén đi tới.

Nam sinh kia còn chưa động vào cánh cửa, thì đã thấy Đường Nhân đi

ra ngoài.

Xem ra có vẻ như không có chuyện gì, nam sinh kia nghĩ thầm.

Chờ Đường Nhân đi rồi, cậu ta lập tức đẩy cửa đi vào, phát hiện ra

nam sinh bỉ ổi kia nằm trên đất rên rỉ đau đớn, lại nhìn sang phía khác mà
không dám nhìn thẳng mặt.

Chị đại Gia Thủy, quả nhiên không giống người thường.

~

Vừa mới thi xong, ký túc xá ngập tràn tiếng la hét chói tai.

Sắc trời đã tối, không ít người phóng túng hết mới trở về, rồi sau đó

mới nhận sách vở, sách vở cấp ba rất nhiều, cho nên việc sắp xếp cũng rất
ồn ào.

Tô Khả Tây hất tay, móc ra cái mặt nạ: “Đám Nhị Trung kia cũng to

gan nhỉ, cũng may chưa bị cậu nhấn vào bồn cầu, nói chuyện mắc ói.”

Không nghĩ đến ở trong trường học vẫn còn có người thông đồng với

Nhị Trung.

“Nghỉ hè rảnh rỗi quá mà.” Đường Nhân thong thả ung dung, mở túi

khoai tây chiên ra.

Vừa ăn vừa nheo mắt kể chuyện Lục Trì cho Tô Khả Tây nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.