EO THON NHỎ - Trang 67

dùng tay vén mái tóc lộn xộn ra sau tai, nói nhẹ nhàng, đôi mắt xếch nhìn
chằm chằm chữ viết như tranh vẽ của Lục Trì.

Tiết vừa rồi nhìn bộ dáng của Đường Nhân khi ngồi chung bàn với

anh, chắc hẳn anh phải cư xử rất khéo léo.

Nghĩ đến Đường Nhân, trong lòng Triệu Như Băng cười lạnh một

tiếng, thật sự là chẳng biết xấu hổ, trước mặt toàn trường mà dám làm cái
trò không ra gì đó, đây đâu phải là nhà của riêng Đường Nhân.

Lộc Dã cười nhạo một tiếng.

Triệu đại tiểu thư lại còn chủ động đi hỏi người khác, lại còn bày ra bộ

dáng dịu dàng nữa chứ, nói không có ý gì mờ ám thì Lộc Dã chắc chắn
không tin, sợ là đang nhắm đến Lục Trì.

Lục Trì sững sờ nửa ngày, ngón tay nắm chặt cây bút: “Thầy giáo…..

giáo có nói là tiết sau sẽ giải…. giải thích cụ thể hơn.”

Sắc mặt Triệu Như Băng biến hóa trong chớp mắt, nhưng khôi phục

lại bình thường rất nhanh: “Tớ…. Chỉ là tớ muốn nhanh chóng biết câu trả
lời….”

Lời còn chưa nói hết, thì Lộc Dã đã cười ra tiếng: “Chao ôi, Triệu đại

tiểu thư, sao không đợi thầy giáo vào giải đáp, cậu thấy thầy giáo còn kém
học trò luôn sao? Thầy giáo vật lý mà biết được chắc khóc lóc mất thôi.”

Triệu Như Băng đá một cước vào chân cậu ta, giọng nói lạnh lùng:

“Tớ không có nói chuyện với cậu, cậu không cần phải xen vào việc của
người khác, có thời gian rảnh như vậy thì đi xem lại bài đi.”

Giọng nói của cô ta đè thấp hết sức có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.