EO THON NHỎ - Trang 779

Đường Nhân mở mắt ra, lông mi run lên, Lục Trì bắt đầu hôn khắp

người cô, tỉ mỉ lại dịu dàng.

Cô còn chưa mở miệng nói lời nào, thì thân dưới lại bị anh hành hạ,

hai người bắt đầu thở gấp.

Ngón tay thon dài của cô luồn vào tóc anh, hai chân cô co quắp, mặc

kệ hành động của anh.

Sóng biển vỗ ào ào, cũng với tiếng va chạm khi giao hợp, dường như

hợp nhất thành một thể.

Khiến người ta trầm luân lún sâu.

Lưu luyến mà dài lâu.

Rất lâu sau đó, trong phòng yên tĩnh lại.

Thân thể hai người finh1 vào nhau, Đường Nhân đột nhiên lên tiếng:

"Từ nay quân vương hết lâm triều rồi, Lục Trì, anh đã sa ngã rồi."

Lục Trì: "..."

Đường Nhân đột nhiên cọ cọ anh.

Lục Trì cứng đờ, giọng nói nghiêm nghị: "Đừng lộn xộn nữa."

Đường Nhân không cử động nữa, tay anh lại bắt đầu vuốt ve eo cô,

không dám chìm đắm sợ bản thân nhịn không được.

Một lúc sau, Đường Nhân lại mở miệng: "Lục Trì, anh không mang

bao."

Lục Trì có chút hoảng: "Anh quên mắt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.