ERWIN ROMMEL DANH TƯỚNG ĐỨC VỚI BIỆT HIỆU CÁO SA MẠC TRONG THẾ CHIẾN II - Trang 67

Paulus, chỉ huy Cục Tác chiến của Tổng hành dinh Quân đội Đức
(Oberkommando des Heeres - OKH), khi ấy là cấp trên của Rommel, tới
thăm. Nhiệm vụ của ông ta là kiểm tra cách thức thực sự mà chỉ huy DAK
đã giành được thắng lợi, điều làm OKH tưởng lầm là đã khiến cho quân
Anh phải rút khỏi Hy Lạp. Paulus tuyên bố rằng kê hoạch là phải cầm chân
quân Anh đang mắc kẹt ở đó. Rommel trả lời là không có ai thông báo với
ông về điều này. Thật vậy, ông coi việc quân Đức tấn công vào Nam Tư và
Hy Lạp trước đó vào tháng Tư là sử dụng lực lượng sai lầm và cho rằng các
đạo quân tham chiến ở đó sẽ tốt hơn nhiều nếu được triển khai ở Bắc Phi,
nơi họ có thể được dùng để đẩy người Anh khỏi Địa Trung Hải. Việc này,
tất nhiên, đã tiết lộ rằng Rommel rõ ràng không biết gì về lý do của cuộc
xâm lược vùng Balkans, cụ thể là để bảo vệ sườn phía nam của Đức trước
cuộc xâm lược sắp xảy ra vào nước Nga. Paulus cũng muốn biết những gì
Rommel đã lên kế hoạch tiếp theo . Ông ta có quyền đồng ý hay phủ quyết
nó ngay tại chỗ, đặc biệt nếu Rommel có ý định tiến tới kênh đào Suez,
điều mà ông đã làm. Trong bối cảnh đó, Paulus phê chuẩn cuộc tấn công
tiếp theo vào Tobruk, diễn ra ngày 30 tháng Tư. Tuy nhiên, nó bị hạn chế
so với những gì Rommel dự định và nhằm chiếm được một cao điểm then
chốt ở phía tây của vành đai ngoài. Cuộc tấn công đã thành công, nhưng
với cái giá trên 1.200 lính thương vong, và Paulus không thấy ấn tượng,
ông ta cũng lo ngại về tình hình hậu cần. Các tuyến tiếp tế bị căng thẳng có
nghĩa là quân đội sẽ gặp khó khăn và Paulus cảm thấy tốt hơn nếu Rommel
đưa lực lượng đến Gazala để rút ngắn các tuyến vận chuyển. Rommel,
người đã chia sẻ khẩu phần ăn giống như binh lính của mình và dường như
miễn nhiễm với khó khăn gian khổ như ông vẫn vậy từ khi còn là thanh
niên, đã không đồng ý. Thay vào đó, ông tuyên bố, người Ý phải nỗ lực
hơn nữa ở cảng Benghazi để DAK có thể được tiếp tế từ đó. Paulus chỉ ra
rằng con đường xuyên Địa Trung Hải đến Benghazi dài hơn đến Tripoli, dễ
bị hải quân Anh tấn công hơn nhiều, và năng lực tiếp nhận của Tripoli cũng
lớn hơn nhiều. Ông ta nói thẳng với Rommel rằng đừng trông chờ có quân
tiếp viện nữa và vẫn phải ở thế phòng thủ sau khi đã chiếm Tobruk.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.