FREUD THÂN YÊU - Trang 1067

chúng tôi sẽ mời những đại luật sư chuyên nghiệp nhất, lập đoàn luật sư
hàng đầu biện hộ giúp cô ấy."

Ngôn Cách nói: "Ngoài việc nhất định phải thắng, tôi còn một yêu cầu

khác."

"Xin anh cứ nói."

"Cô ấy sẽ không ra tòa làm chứng." Kìên định và lạnh lùng, không chút

nhượng bộ.

"Việc này..." Một người khác do dự, cuối cùng nói, “Chúng tôi sẽ cố hết

sức... Chúng tôi bảo đảm."

Lòng Chân Ý vừa ấm áp vừa đau xót. Cô biết anh thương cô, không

muốn nhìn cô ngồi vào ghế bị cáo rồi bị chất vấn và bới móc vết sẹo, càng
không muốn đám người xem chuyện vui chỉ trỏ nói cô là một kẻ thần kinh,
mắc phải chứng nhân cách phân liệt. Cô gõ nhẹ cửa ba cái. Bên trong bỗng
dưng im bặt. Chân Ý vào phòng, liếc nhìn luật sư rồi nói: "Cảm ơn."

Luật sư ra ngoài, khép cửa lại. Ngôn Cách nhìn cô không chớp mắt,

không nói lời nào và cũng không giải thích. Chân Ý mỉm cười, duỗi tay về
phía anh. Anh nắm lấy cổ tay mềm mại nõn nà của cô, kéo về phía trước, xe
lăn đụng vào nhau. Cô cười vui vẻ: "Thú vị quá."

Ngôn Cách không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn cô. Cô vuốt ve tay anh,

ngón tay vẽ vòng tròn vào lòng bàn tay anh: "Ngôn Cách..." Cô yêu kiều
làm nũng.

"Ừ?"

"Em muốn ra tòa." Cô tràn đầy mong đợi, dịu dàng nhìn anh.

Anh cụp mắt, đợi cô tiếp tục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.