GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 282

Trưởng phòng hết sức ngạc nhiên, không hiểu cớ sao cô đang làm tốt lại

đột nhiên muốn thôi việc. Anh ta do dự không ký tên: “Hay là chờ tổng
giám đốc Âu về rồi hẵng tính, cô là người tổng giám đốc Âu giới thiệu vào
công ty, giờ muốn đi cũng phải báo trước cậu ấy một tiếng tôi mới có thể
phê chuẩn.”

Bạch Lộ lại không muốn gặp Âu Vũ Trì, giờ phút này cô không muốn

gặp bất kỳ ai liên quan đến Chương Minh Viễn. Nếu không phải do ý thức
trách nhiệm khiến cô đến bàn giao công việc, cô thậm chí còn chẳng muốn
tới công ty nữa. Bản bàn giao chi tiết công việc cô cũng đã viết cực kỳ rõ
ràng, người kế nhiệm cứ theo đó mà làm việc sẽ không có gì rắc rối, cô một
khắc cũng không muốn nán lại thêm.

“Trưởng phòng, bây giờ tôi có việc phải đi ngay, anh thay tôi nói rõ với

tổng giám đốc Âu nhé. Tôi đi trước đã!”

Bạch Lộ rời khỏi công ty như trốn chạy, bên ngoài ánh mặt trời sáng lạn,

nhưng trong lòng cô lại âm u ẩm thấp, tựa như góc khuất ánh nắng không
chiếu tới, mọc lên vô vàn rêu mốc. Một mình lẻ bóng bước trên đường giữa
dòng người tấp nập ồn ã, càng nhận ra nỗi cô đơn của bản thân, nên cứ đi
trong hoang mang và ưu thương.

Di động reo vang, màn hình hiển thị số lạ gọi đến, cô tiện tay bắt máy.

Giọng nói vang lên xác thực là Chương Minh Viễn: “Bạch Lộ, em thôi việc
rồi sao?”

Cô không ngờ là điện thoại của anh gọi đến, anh biết tin nhanh như vậy,

cô trầm mặc không đáp, chỉ lẳng lặng nghe tiếng nói của anh: “Em có phải
vì chuyện tối qua… Tối qua tôi uống hơi quá chén, nói ra vài lời trong lúc
say, cũng có chút hành động không thích đáng, tôi không phải cố ý, em
tuyệt đối đừng tức giận.”

Cô lắc lắc đầu: “Không phải tôi giận anh, tôi chỉ là muốn nghỉ việc thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.