GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 64

vô túi. Một đêm xuân bây giờ đáng giá ngàn vàng nha.”

4.

Chiếc nhẫn kim cương Bạch Lộ nhận lấy kia vẫn không có cơ hội trả lại

cho Chương Minh Viễn.

Hôm đó cô gọi điện cho anh ta thì chị anh ta bắt máy, giọng điệu khách

khí mà lãnh đạm khiến người ta cảm thấy xa cách vạn dặm. Cô không dám
mạo muội gọi lại nữa, buổi chiều tan làm liền thử gửi đi một tin nhắn: Cố
vấn Chương, xin hỏi anh có nhà không? Tôi muốn đem nhẫn trả lại cho
anh. Đồ do tôi không cẩn thận làm mất nên không có lý do gì bắt anh bồi
thường cả.

Tin nhắn gửi đi xong cứ như đá ném xuống biển, mãi đến buổi tối sắp đi

ngủ mới nhận được tin trả lời của anh ta: Tôi không có ở Bắc Kinh, có
chuyện gì chờ tôi về rồi nói sau.

Chương Minh Viễn không ở Bắc Kinh, Bạch Lộ có chút kinh ngạc, mới

hôm qua còn ở đây mà. Tất nhiên những người thuộc giai cấp đặc quyền
như họ hôm nay Bắc Kinh ngày mai Tokyo ngày kia Paris là chuyện hết sức
bình thường, qua tỉnh này thành nọ thậm chí xuất ngoại đều thuận tiện cứ
như dân thường đi thăm bà con. Có điều anh ta vừa bị tai nạn xe, bước đi
còn khập khà khập khiễng, tại sao đột nhiên lại rời Bắc Kinh?

Thắc mắc này hôm sau đi làm Bạch Lộ mới được giải đáp từ miệng

Vương Hải Đằng, ông nội đã về hưu đang dưỡng bệnh tại Hải Nam của
Chương Minh Viễn đột ngột lên cơn nhồi máu cơ tim, cả nhà họ nhận được
tin liền tức tốc phân công nhau chạy đến Hải Nam nhanh nhất có thể.

Nếu Chương Minh Viễn đã không ở Bắc Kinh, Bạch Lộ chỉ có thể tạm

thời bảo quản chiếc nhẫn kia. Chuyện này cô không kể với Dương Quang,
sợ nảy sinh hiểu lầm không cần thiết. Dù sao chờ anh ta về Bắc Kinh cô sẽ
lập tức đem nhẫn trả về nguyên chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.