GHI CHÉP CỦA KRISHNAMURTI - Trang 17

sau bở i một hàng dài xe hơi bóng loáng hay những người than khóc đi bộ
đằng sau chiếc quan tài: sự buồn thảm sâu thẳm trong tất cả. Hoặc là bạn
trông thấy một xác chết, được bao bọc chỉnh tề, chở đằng sau một chiếc xe
đạp đến con sông thiêng liêng để được hỏa táng.
Chết ở khắp mọi nơi nhưng dường như chúng ta không bao giờ sống cùng
nó. Chết là một sự việc kinh hãi, u uẩn cần phải lẩn tránh, không bao giờ
nên đề cập đến. Đẩy nó ra thật xa khỏi cánh cửa đóng kín. Nhưng nó luôn ở
đó. Vẻ đẹp của tình yêu là chết và người ta không biết cả hai sự việc này.
Chết là đau khổ và tình yêu là vui thú và cả hai không bao giờ có thể gặp
nhau; chúng phải được giữ tách rời và phân chia đó là đau khổ và phiền
muộn. Sự việc này đã hiện diện từ khi có khởi đầu của thời gian, phân chia
và xung đột vô tận. Sẽ luôn luôn có chết cho những con người không hiểu
rõ rằng người quan sát là vật được quan sát, người trải nghiệm là vật được
trải nghiệm. Nó giống như một con sông mênh mông mà con người đang
vùng vẫy, cùng mọi điều tốt lành trần tục của anh ấy, những phù phiếm,
những đau thương và sự hiểu biết của anh ấy. Nếu anh ấy không bỏ lại tất
cả những sự việc mà anh ấy đã tích lũy và bơi lên bờ, chết chóc sẽ luôn
luôn có mặt tại cửa nhà anh ấy, đang rình rập và đang chờ đợi. Khi anh ấy
rời con sông sẽ không có bờ, bờ sông là từ ngữ, người quan sát. Anh ấy đã
bỏ lại mọi thứ, con sông và bờ sông. Bởi vì con sông là thời gian và những
bờ sông là những suy nghĩ của thời gian: con sông là chuyển động của thời
gian và suy nghĩ thuộc về nó. Khi người quan sát bỏ lại mọi thứ mà anh ấy
là, vậy thì người quan sát không hiện diện. Đây không là chết. Nó là không
thời gian. Bạn không thể biết nó, vì cái gì được biết thuộc về thời gian; bạn
không thể trải nghiệm nó: sự công nhận bị cấu thành bởi thời gian. Tự do
khỏi cái đã được biết là tự do khỏi thời gian. Vĩnh cửu không là từ ngữ ,
quyển sách, hình ảnh bạn đã gom góp vào chung. Linh hồn, cái tôi cá thể,
cái tôi vũ trụ là đứa trẻ của suy nghĩ mà là thời gian . Khi thời gian không
còn, chết không còn. Tình yêu hiện diện.
Bầu trời phía tây đã mất màu sắc của nó và ngay trên đường chân trời là
mặt trăng mới, non nớt, e thẹn và dịu dàng. Trên con đường mọi sự việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.