GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 254

ăn cướp. Một số lính nghe lọt tai đã chặn tụi ác ôn không cho phá phách...

Lại một thành tích nữa phải ngậm tăm: Lời má Bảy khuyên nhủ trung

sĩ Huỳnh đã thấm.

Trong chỗ tối, dưới một lùm chuối, hai người mang bao lưng và đeo

súng ngắn ngồi nghe Bê nói, đôi lúc vành bàn tay lên tai để theo dõi những
câu bàn tán của đồng bào đang khoái hay còn lo. Đó là anh Chín và Dõng.

Anh Chín cho đồng chí bảo vệ tìm gọi hai lần. Dõng mới chịu rời đội

du kích, về Đồng Dừa. Dõng cau đôi mày rậm, hậm hực:

- Tôi bỏ đi bây giờ, đồng bào chửi cho thối tai thối óc.

- Trời mưa có đất chịu. Ai chửi nhờ cậu Bê nghe giùm, gói gửi theo.

Anh Chín nói vui, nhưng cũng bị dằn vặt không kém Dõng.

Có lần về khu họp, anh được tin địch càn lớn ở tỉnh mình, giết đốt tràn

lan, cán bộ tỉnh mất liên tiếp bốn người. Suốt đêm anh mở chong mắt. Xa
đồng bào đồng chí giữa lúc gay go, không làm gì được để góp sức chỉ đạo
chống càn, anh thấy như mình đang mê một cơn mê dữ trong đó chân tay
anh tách rời khỏi thân. Anh không cựa quậy được, không níu chúng lại
được, chỉ còn một cái đầu để hiểu rằng mình hoàn toàn bất lực. Gần sáng
anh tháo võng nhét vào bao, lên báo cáo với cấp trên xin về tỉnh ngay. Anh
Sáu, người chủ trì cuộc họp, can một hồi rồi gắt một mẻ. Anh Chín đành
thức một đêm nữa viết thư góp ý với tỉnh, buồn rầu nghĩ rằng thư phải đi bộ
hơn nửa tháng mới đến nơi. Anh lên văn phòng, chỉ xin một phong bì đóng
dấu thượng khẩn. Anh Sáu đi qua, nói ngay: "Ông coi lại, gạch bớt cái số
thì, mà, là, vậy, để cho điện hỏa tốc về tỉnh. Đánh toàn văn". Anh Chín
ngượng, mừng, biết ơn quá đỗi. Anh Sáu trẻ hơn anh Chín đâu mười tuổi.
Họ là bạn tù Ban Mê Thuột hồi Pháp, đến nay họ vẫn dúi trà thuốc cho
nhau, khi cần cũng cãi nhau những keo nẩy lửa về công tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.