GIÁ LẠI CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ EM - Trang 303

nếu quá mỏi có thể gọi taxi. Ánh mặt trời ngày đông không bỏng rát, mà dìu
dịu âm ấm, Nguyễn Ân chỉ đột nhiên muốn trải nghiệm cái cảm giác của
những đôi tình nhân mới yêu, sóng vai dạo bước trên phố.

Cảm nhận được có ánh mắt đã n lần liếc sang mình, Cố Tây Lương

rốt cuộc cũng quay đầu nhìn cô, khẽ nhướng mày một cái. Nguyễn Ân đỏ
ửng mặt, nói: “Trước đây lần nào ra khỏi nhà anh cũng mặc comple, đi giày
da, hôm nay ăn vận thế này nhìn cứ là lạ”.

Anh mỉm cười, không tranh luận.

Thực ra đâu phải cô không quen, rõ ràng là bị điện giật đấy chứ. Anh

vừa mới sấy khô tóc, trên người vẫn còn thoang thoảng mùi hương hoa quả.
Nguyễn Ân rất rõ, đây là mùi dầu gội đầu mà cô thích nhất, không có
nguyên nhân nào khác, chỉ đơn giản cảm thấy thích mà thôi. Trước kia khi
còn chưa xa nhau, Cố Tây Lương cực kỳ bài xích mùi hương nữ tính này.
Nhưng hiện tại Nguyễn Ân nhận thấy rõ sự thay đổi của anh, anh đã biết
cách nhún nhường, biết đối xử tốt với cô. Nghĩ rồi lại nghĩ, dũng khí ở đâu
tự dưng nhảy vọt ra, Nguyễn Ân chủ động nắm lấy tay Cố Tây Lương, cảm
nhận được anh khựng người lại một chút.

Không phải chưa từng nắm tay nhau, nhưng đây là lần đầu tiên

Nguyễn Ân chủ động. Một thoáng bất ngờ qua đi, Cố Tây Lương chậm rãi
siết chặt bàn tay bé nhỏ của cô vào lòng bàn tay mình, tiếp tục cất bước về
phía trước.

Hóa ra đây là cảm giác hai bàn tay nắm lấy nhau, hai trái tim kề bên

nhau.

Chọn đi chọn lại, hai người quyết định xem một bộ phim tình cảm.

Bộ phim này có thể coi là khá vui, nam nữ chính không ai phải chết, trải
qua vô vàn trắc trở, cuối cùng mỗi người đều có một người khác ở bên
cạnh, nhưng không ai quên được câu nói của đối phương trong thung lũng:
“em yêu anh”, “anh yêu em”. Kết cục không phải tử biệt như bộ phim lần
trước, vậy mà Nguyễn Ân lại khóc nức nở, khóc chẳng kiêng dè gì, mặc kệ
nước mắt của mình làm ướt sũng chiếc áo len trắng của người bên cạnh. Cố
Tây Lương dang hai tay, khựng lại giữa không trung rất lâu, sau đó giận dữ
nói: “Nguyễn

-

Tiểu

-

Ân, anh sẽ không bao giờ đi xem

-

phim

-

cùng

-

em nữ

a.”

Nguyễn Ân ngẩng đầu lên, sụt sịt nói: “Cố Tây Lương, nếu có một

ngày em ở bên người khác, chúng ta vô tình gặp nhau ở đâu đó, em nói với
anh: em rất hạnh phúc, thì nhất định là em đang nói dối anh. Nếu lúc đó anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.