định khí hay công phu trầm tịnh dần dần họ sẽ đạt tới cảnh giới khí hoà
thần định và tâm bình. Trong cảnh giới cao siêu nhất của vũ thuật họ không
những nghe bằng tai, thấy bằng mắt mà còn bằng cái tâm vi diệu của chính
mình. Hai bên đều bất động nhưng trong cái bất động chứa đựng một cái
động vô lường nhanh hơn phản ứng của đối phương. Kẻ nào tâm không
bình, thần không định, khí không hoà sẽ phản ứng chậm hơn và sự thắng
bại được phân định bằng thời gian của một sát na.
Trần Hữu Hào chợt nhích vai. Đối với một người không biết võ cái
nhích vai này chỉ là một cử động bình thường ; song đối với một vũ sĩ
giang hồ nó sẽ dẫn đến một phản ứng khác. Vai vừa nhích động bàn tay mặt
của họ Trần cũng máy động theo. Vù... Ngọn roi bằng gỗ mun đen ngời xé
gió re re xẹt tới ngực đối thủ.
Không biết có nghe có thấy hay chăng mà kẻ cầm sổ giang hồ vẫn bất động
dù đầu roi còn cách mục tiêu cự ly. Ánh mắt sáng rực của y nhìn đăm
đăm vào một điểm duy nhất là bàn tay cầm roi của Trần Hữu Hào.
Đầu roi còn cách mục tiêu cự ly mà đối phương vẫn bất động, Trần Hữu
Hào tức tốc biến chiêu. Hắn khẽ gặt cổ tay một cái và đầu roi đang từ huyệt
nhũ căn đột ngột chuyển hướng xẹt xuống huyệt đản trung lanh hơn điện
chớp.
Ngay lúc Trần Hữu Hào gặt mạnh cổ tay, kẻ cầm sổ giang hồ xuất thủ liền.
Bàn tay cầm kiếm của y hất ngược về sau ngay chỗ chuôi kiếm ló lên.
Điểm tuyệt diệu nhất trong thuật xử kiếm của kẻ cầm sổ giang hồ là y ước
lượng một cách vô cùng chính xác về thời gian lẫn bộ vị. Chậm quá thời
chết mà sớm quá lại khiến cho đối phương có đủ thời gian để biến thế.
Rẹt... Trần Hữu Hào nghe âm thanh của kiếm rút ra khỏi vỏ đồng lúc với
ánh kiếm loè chớp. Hắn nghe và thấy nhưng tránh không kịp. Bựt... Âm
thanh giết người nổi lên nghe nhức buốt thịt da. Vị phó thủ lĩnh hắc đạo
Hoá Châu thành chệnh choạng lùi lại. Nơi yết hầu của hắn một giọt máu đỏ
tươi từ từ ứa ra. Phịch.... Trần Hữu Hào ngã úp mặt xuống đất ngay dưới
chân đối thủ.