GIẶC BẮC - Trang 265

Lê Hào thấp giọng thì thầm như sợ có ai nghe được:

- Đánh nhau với Tàu thưa thượng quan. Sau khi tiên đế mất rồi vua Tàu
biết vua nước ta còn nhỏ nên thế nào cũng đem quân qua đánh. Hể có giặc
thời trai tráng khỏe mạnh như tôi sẽ bị xung làm lính đánh trận. Do đó cha
mẹ tôi mới tính đường cho tôi xin vào làm lính canh ngục để khỏi bị chết
trận. Nếu thượng quan thương tình thu dụng thời cha mẹ tôi xin biếu thêm
một lạng bạc nữa...

Vị chúa ngục khó lòng từ chối trước số tiền quá lớn. Cả đời làm lụng lão
cũng không thể dành dụm được số tiền nhỏ huống hồ gì hai lạng bạc. Thu
nhận tiền xong lão hỏi:

- Được rồi. Ta bằng lòng nhận chú em làm lính canh ngục. Hiện nay
ta còn thiếu một tên lính canh khu tử tù. Nếu chú em biết võ thời tiện lợi và
dễ dàng lắm...

Lê Hào cười cười:

- Gì chứ thứ đó tôi cũng biết sơ sơ...

Dứt lời y bái tổ xong đạp bộ đi bài quyền gia truyền. Lão chúa ngục và tên
lính canh trố mắt nhìn với vẻ kinh ngạc lẫn thán phục.

Dứt bài quyền Lê Hào hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.