GIẶC BẮC - Trang 295

Dứt lời y cố gắng ngồi im vận công để chữa thương song dường như quá
mệt nên y lại nằm vật ra nền đá lạnh. Trông thấy máu tươi đọng trên miệng
kẻ cầm sổ giang hồ Hồ phu nhân rơi nước mắt. Ngồi phệt xuống sàn đá
nàng nâng đầu y đặt vào lòng mình rồi dùng tay áo lau những vết máu trên
miệng. Trước đây kẻ cầm sổ giang hồ đã khổ cực và vất vả chăm sóc nàng
trong lúc bị thương bây giờ tới phiên nàng chăm sóc lại để đền đáp công
ơn. Nàng không nghĩ tới lễ nghi tập tục, tới chuyện nam nữ đụng chạm với
nhau. Nàng chỉ nghĩ tới một điều duy nhất là cứu giúp một người bị
thương. Đặt tay lên trán thấy nóng hổi, Hồ phu nhân đưa tay bắt mạch.
Thân nhiệt cao, mạch chạy không đều là triệu chứng lành ít dữ nhiều. Tuy
nhiên nàng bất lực không làm gì được chỉ thỉnh thoảng dùng tay áo lau mồ
hôi trán cho người bệnh. Ngay cả một danh sư củng bó tay trong tình thế
ngặt nghèo này. Nàng ngồi im ôm lấy kẻ cầm sổ giang hồ mà trí não nảy
sinh trăm ngàn ý tưởng phức tạp.

- Mẫu thân ... Mẫu thân ...

Tiếng kêu của Hồ Phong khiến cho Hồ phu nhân giật mình ra khỏi cơn suy
tưởng. Ngước nhìn đứa con yêu dấu nàng nghẹn ngào thốt:

- Thúc thúc bị người ta đánh trọng thương...

Bàn tay mặt, bàn tay cầm kiếm của Hồ Phong chợt nắm chặt lại đồng thời
ánh mắt sáng lên vẻ kỳ lạ mà Hồ phu nhân chưa bao giờ thấy.

- Thúc thúc bị thương nặng lắm hả mẹ... Con không muốn thúc thúc
chết...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.