GIẶC BẮC - Trang 382

Hồ phu nhân chợt lùi lại còn Hồ Phong đặt tay vào chuôi kiếm khi nghe có
tiếng bước chân ngoài hành lang. Cánh cửa hé mở rồi một người bước vào.

- Phụ thân... phụ thân...

Hồ Phong reo lớn. Hồ phu nhân sững sờ không nói được lời nào. Nàng nhìn
đăm đăm người đàn ông đang đứng trước mặt mình. Lạc Đạo Kiếm Hồ
Nguyên. Đức phu quân của nàng đến hơi chậm.

- Phu quân...

Hồ phu nhân chỉ kêu được hai tiếng ngắn gọn.Nàng không tỏ vẻ vui
mừng khi gặp lại chồng sau thời gian xa cách.

- Phu nhân...

Ngừng lại giây lát Hồ Nguyên nói nhỏ:

- Ta biết phu nhân và con gian khổ nhiều lắm cho nên ta sẽ đưa phu
nhân và Phong nhi ra khỏi chốn này...

Thu dọn hành lý thật nhanh Hồ phu nhân lẳng lặng theo chồng ra khỏi
phòng giam. Nàng muốn đi thật xa không bao giờ trở lại nơi chốn đã gây
cho nàng nhiều khổ lụy. Trời chập choạng tối. Quanh co hồi lâu ba người
dừng trước cỗ xe ngựa đậu dưới gốc cây cổ thụ rườm rà. Lên xe, thúc ngựa
chạy chầm chậm Hồ Nguyên nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.