GIẶC BẮC - Trang 381

Hồ phu nhân khóc không thành tiếng. Chỉ có nước mắt ứa ra làm cảnh vật
trong phòng mờ đi. Nàng không biết làm gì hơn là ôm chặt đứa con yêu quí
vào lòng.

- Mẹ... mẹ... Thúc thúc ăn hiếp mẹ phải không mẹ...

Chầm chậm gật đầu Hồ phu nhân nghẹn ngào nói với con trai:

- Mẹ dặn con đừng nói cho bất cứ ai biết về chuyện thúc thúc đã ăn hiếp
mẹ... Con nhớ không... Con đừng nói cho bất cứ ai biết nghe chưa...

Hồ Phong gật đầu. Đưa tay xoa má con nàng nghiêm giọng:

- Con hứa với mẹ nghe ...

Hồ Phong gật đầu lần nữa. Hồ phu nhân cong ngón tay trõ ra và Hồ Phong
cũng làm như vậy. Hai ngón tay xiết chặt lấy nhau như là một lời hứa đồng
thời tượng trưng cho một chia xẻ và an ủi của hai người cùng chung hoạn
nạn. Ôm con vào lòng Hồ phu nhân chợt thở dài hắt hiu. Nàng cảm thấy
lòng mình rã rời trống vắng. Nàng buồn rầu và khổ đau nhiều hơn là xấu hổ
khi bị kẻ cầm sổ giang hồ cưởng hiếp. Y là ân nhân cứu mạng mẹ con nàng
do đó nếu y muốn nàng sẵn sàng hiến dâng thân xác của mình để đền đáp
lại công ơn hai lần cứu mạng. Tuy nhiên y lại dùng vũ lực cưởng bức nàng.
Điều này khiến cho nàng đau lòng vì tất cả ấn tượng đẹp đẻ, những cảm
nghĩ tốt về y bỗng chốc tan biến một cách dễ dàng và nhanh chóng. Nàng
cảm thấy như bị mất đi một cái gì quí báu mà nàng đã nâng niu gìn giữ từ
bấy lâu nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.