GIẶC BẮC - Trang 495

Hồ phu nhân cúi đầu nhìn xuống đất. Nàng không muốn cho kẻ cầm sổ
thấy nàng đang ứa lệ. Câu nói thành thật, đầy chân tình của y khiến cho
nàng xúc động tận cõi lòng. Nàng biết y có cảm tình với mình nhiều nhưng
nàng không ngờ y lại có cảm tình một cách sâu đậm tới độ sẵn sàng chết để
bảo vệ nàng. Ngay cả phu quân của nàng cũng chưa bao giờ nói những lời
như thế.

Giọng nói của vị phu nhân họ Hồ vang lên nghẹn ngào:
- Tôi không muốn tôn ông chết mà tôi sống. Tôi muốn tôn ông và tôi đều
sống...
Hồ phu nhân ngước nhìn kẻ cầm sổ giang hồ sau khi nói. Y thấy mắt nàng
long lanh ngấn lệ.
- Phu nhân khóc ư... Lý do gì khiến cho phu nhân khóc?
Hồ phu nhân mỉm cười vì câu hỏi chất phác và ngây thơ của người bạn
đồng hành.
- Tôi mừng nên tôi khóc ...
Kẻ cầm sổ giang hồ lắc đầu:
- Tôi tưởng buồn người ta mới khóc chứ ...
Hồ phu nhân cười. Nàng biết dù có giải thích kẻ cầm sổ giang hồ cũng
không thể nào hiểu được tâm tình phức tạp của một người đàn bà như nàng.
- Ta đi chưa tôn ông...
Hai người song song bước ra đường. Tuy nhiên vừa ra tới nơi họ hấp tấp
thối lui lại gốc cây cổ thụ vì nghe có tiếng vó ngựa nổi lên. Thoáng chốc
đoàn nhân mã xuất hiện. Khi người ngựa tới gần kẻ cầm sổ giang hồ lẩm
bẩm:
- Nhân viên do thám...
Hồ phu nhân trông thấy mấy chục người mặc sắc phục màu đỏ và vai mang
vũ khí. Ngựa của họ cỡi toàn chiến mã hạng nhất. Tiếng của nàng vang nho
nhỏ:
- Ban ám sát của đoàn do thám Hoa Lư... Chắc họ cũng tới Tản Viên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.